Hỗ Thẹn ….

Đã nhiều đêm… trăn trở rồi tự hứa,
Bỉ thử, được thua dừng tham dự đi thôi.
Vẫn mê man theo cuồng vọng… học đòi!
Chưa lùi được phía sau… vì Tự Ngã…

Hỗ thẹn làm sao… mang tên hành giả !
Dù khởi tín tâm chưa thấy đúng Tánh Không,
Làm sao vớt trăng giữa một dòng sông…
Sự thật cuộc đời… khó sao tỉnh giác

Chợt học được nghĩa thâm sâu: Bồ Tát !
Tất cả là thiện niệm, ý tưởng đại bi,
Huấn luyện tâm mình bình đẳng mọi thì…
Y Pháp thực hành… ấy về quê cũ !

Cứ quán chiếu đừng bao giờ biết đủ
Đến khi nào… vừa bén được mùi Thiền,
An lạc quét đi… trăm não, ngàn phiền
Thôi hỗ thẹn… vì Trần ai không đắm nhiễm !

Huệ Hương

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.