Thói Quen – Đi Bộ Giữa Mùa Đông – Lạc Quan – Bình An Thiên Đàng

Thói quen !

Bốn giờ sáng… tập thói quen,
Ngồi thiền một lúc không xen niệm gì.
Quên đi phiền muộn thị phi,
Vô ra hít thở liễu tri vô thường.
Mừng cho mình đã biết đường,
Quy y Tam Bảo, khiêm nhường kính cung!

BAn phận thanh thản ung dung,
Đâu còn vất vã vẫy vùng thuở xưa.
Không còn chê, ghét, thích, ưa
Thời tiết lạnh, nóng, nắng, mưa quen rồi
Một mình một cõi xa xôi
Pháp thoại, kinh sách gọi mời tiệm tu
Vườn sau gió thoảng vi vu,
Lời kinh tiếng kệ hoà ru đồng tình.
Thôi thì trong cuộc Tử, Sinh …
Mộng hành… hy vọng tâm linh trưởng thành,
Liên đài còn chỗ để dành.
Hạ hạ sanh phẩm thiện lành lắm thay!

Thong dong… ngày ấy mây bay !!!!

Huệ Hương

____________________

Đi bộ giữa mùa đông

Bước đi từng bước thảnh thơi;
Quên đi phiền muộn, sự đời đảo điên
Xuyên qua ngàn cõi đại thiên
Vi trần thu nhiếp giác viên tâm nầy
Mùa đông vần vũ gió mây
Nhanh chân nhẹ bước, vần xoay pháp trần
Nhìn lui thấy rõ huyển thân
Thời gian thu ngắn dần dần, mỏng manh.
Bước đi giữa rặng cây xanh
Trông qua vạn pháp diệt sanh vô cùng
Dù cho đồi dốc chập chùng
Lại qua bao lượt, tung hoành bao phen.
Lá cây xào xạt – gió len,
Vô ra, hít thở sang hèn như nhau.
Ôi thôi ngày tháng qua mau,
Vô thường thế sự, chiêm bao canh dài!
Giữa đông gió lạnh đêm ngày
Trong lòng hoa búp, mai này xuân sang…

Minh Quang

____________________

LẠC QUAN

Có một lần, nhìn thầy con có hỏi.
Đời vui chi ?! sao thầy luôn giữ nụ cười ?!
Tu hạnh gì ?! Thầy luôn giữ nét… tươi.
Con cảm nhận chất… Từ Bi… lan tỏa !?

Thầy trã lời : mọi sự việc đa chiều đều có.
Thấy bi quan, nên xoay chuyển cách nhìn.
Vạn vật Vô Thường… nên chọn hướng đẹp xinh.
Giữ tâm thái Lạc Quan… rồi qua hết.

Không chờ đợi đông quen rồi vội hết.
Chớm sang Xuân… kìa đào đã nở rồi.
Bệnh dịch hoành hành, nghe mãi… quen thôi .!?
Nhờ cách ly… điều độ… qua cửa ải

Nghĩ cho cùng… nên cám ơn CÔ VI mới phải
Kìa nụ đào Hồng thắm… đón mùa Xuân.

VIÊN AN

____________________

Bình An Thiên Đàng

Bình an trở lại… Xuân quen
Trên đường Đào nụ, lẫn xen tầm… gì ?
Bình an quên… thị, cùng phi
thênh thang giây phút… vô tri, lạ thường
Bình an nhẹ bước con đường
Từng quen sao thấy… ngỡ nhường hoàng cung
Bình an ghi lại chân dung
Đã không nhìn rõ ra vùng xa xưa
Bình an e ấp Đào ưa
Chừng như thêm thắm tưới mưa đêm rồi
Bình an ngước áng mây trôi
Tìm ra thi vị, thiền… bồi hành… tu
Bình an mơn tiếng gió… vu
Xa đưa chim hót, hồn ru… hữu tình
Bình an đường vắng chạnh… sinh
Cỏ xao… đong nhẹ, rung rinh sương mành
Bình an muôn vẻ họp thành
Thiên nhiên lạc cảnh an lành nay… hay

Thiên đàng Tâm định là… đây…

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.