Khi Bát Phong thổi tới !
“ Sá gì trong một danh xưng
Mà trong thiên hạ kẻ mừng, người đau… “
Cách ngôn chí lý làm sao !!!
Bát phong thổi tới… đảo chao quỵ liền
Từ lâu… học đạo tinh chuyên
Tu đức, bòn phước… bạn hiền kết thân,
Nào hay chưa khéo….giữ Tâm
Dễ bị kích thích… khóc thầm ngày đêm
Mưa rơi tí tách bên thềm
Nghe như… lời nhắc êm đềm bên tai
“ Dõng mãnh lên ! chớ bi ai…
Kiệm khen, ưa thích chê bai… thói đời… “
Mỉm một nụ cười… cho vơi !
Lặng thinh nhẫn chịu… tránh nơi ồn ào
Kinh nghiệm thu thập dần… cao
Bạn ơi chia sẻ bảo nhau… mặc người !
Huệ Hương
______________
Khi Bát Phong Thổi Tới…
Sáng nay, nhìn ngắm… cơn giông.
Lá cây oằn oại, cây trồng ngả nghiêng.
Gió đời, lốc xoáy, đảo điên.
Sơ cơ ngả rạp, người hiền đảo chao…!!!?
Chữ DANH hành hạ thấm đau.
Cũng do chấp NGÃ Phật nào dạy sai.
Ai ơi có một hình hài.
Trăm năm cố giử, ai tài… còn nguyên ?!!
Biết vậy xin hết đảo điên.
Thời gian trôi mãi, không yên đợi chờ !!
Đang tranh, chết đến bất ngờ.
Sao không buông hết… đề thơ lìa đời ?!
Đánh vào không khí, chơi vơi.
Uổng bao ngày sống, tơi bời… bất an.
Xin ai nhắm hướng… thiên đàng.
Chỉ cần Buông xuống thở than dứt liền.
Hết giông… bình ổn hiện tiền…
VIÊN AN
______________
Bát Phong Thổi Tới…
Bát phong thổi tới nào ngưng
Làm người đã biết, chẳng ngừng… khổ đau
Nghiệp duyên, hỏi tránh… được sao
Thấu câu… tình lý, khỏi chao đảo liền
Bát phong thổi tới Tâm chuyên
Giữ mình hành xử thuận hiền… tu thân
Vun trồng trái ngọt, quả… nhân
Càng chông gai, thử thách phân… cứng mềm
Bát phong thổi tới vững êm
Hướng đường ngay… giữ, tĩnh điềm ngoài tai
Mặc lời phê phán của… ai
Chỉ mình tự nhận, dỡ hay… ta đời
Bát phong thổi tới nương chơi
Lóng qua bùn đục, trong ngời… nước ao
Thế nên… sen vẫn ngẩng cao
Thảnh thơi mà sống, mặc chao đảo người
Bát phong thổi tới, mỉm… cười
tp