Có Lẽ… – Thực Tại Hiện Tiền – Giúp Ta Tỉnh Thức

Có lẽ …

Đại dịch thế kỷ… làm niềm vui cạn kiệt ?
Truyền thông tin mạng đem đến nỗi buồn thôi
Nếu cho rằng nghiệp quả… đã muộn rồi
Chưa chắc có bao người tin rằng… thế!

Chân lý nhận được… với người có trí tuệ !
Vô thường… phổ biến trong vũ trụ nhân gian
Ai hằng ao ước… ngày kia sẽ diệt tan
Biến thể đang lây lan… dường như rất khó !

Ngày tháng trôi …
…đành chấp nhận sống chung cùng NÓ !
Chỉ tiêu vạch ra mọi quốc gia… cố gắng mau
Khi 70 phần trăm chủng ngừa… đạt hiệu quả cao !
Kinh tế phục hồi, tạo sinh khí xoá đi sợ hãi !

Có lẽ… thiên niên kỷ này sẽ lưu truyền mãi
Mức độ kham nhẫn người dân được luyện tôi
Ý thức rằng… mọi việc sẽ qua thôi !
Dù phong tỏa giản cách… áp dụng vài tuần, vài tháng

Này bạn hỡi !
…Thư thái lĩnh hội điều mới lạ… đừng chán !
Xin nhớ tìm phương tiện thích thú giải khuây
Bị bỏ quên vào những lúc bận rộn loay hoay
Thân tâm mình… cần thiết được chăm sóc kỹ !

Huệ Hương

_____________________________

Thực Tại Hiện Tiền…

Đại dịch thế kỷ… thiên tai đây đó.
Khí Hậu chuyển đổi… thế giới cuồng phong.
Phải thời này diễn biến HOẠI… đây không?!
Đại dịch chẳng qua… một trong nhiều hình thức.

Vô Thường rất Vô Tình… là lúc nên tỉnh thức.!
Có chủng ngừa, áo giáp một loại thôi.
An tâm không lâu, chủng khác có rồi.
Hiểu nhân quả… Buông không lo chi nữa.

Còn chút không gian, yên bình ngoài cửa.
An Lạc đi, già bệnh, rất suy mòn.
Kìa ngoài sân, cuối đông, mình có cải xanh non.
Chiều thu hoạch, tự túc rau xanh thời giản cách

Sáng chiều nghe pháp, dành thời gian đọc sách.
Nhớ nhà thơ Nguyển Công Trứ đã nói :
“ Biết Đủ, là đủ, đợi đủ, không bao giờ đủ.
Biết Nhàn, là nhàn, đợi nhàn, không bao giờ nhàn ”.

Trọng tâm cuối đời, nhắc nhở bình an.
Mùa Xuân e ấp, có vài Lộc xanh đợi bạn !!?

Viên An

Nguyên văn chữ Hán câu Nguyền Công Trứ:
Tri túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc.
Tri nhàn, tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn.

Tạm dịch <

_____________________________

Giúp Ta Tỉnh Thức

Có lẽ, thực tại, nhắc nhở… gì đó
Đại dịch hiện tiền, càn quét tứ phong
Còn chồng thêm lửa rực… cả trời không
Nước lũ cuốn… nhà xe không tổn sức

Có lẽ,. thực tại, nhắc nhở… ý thức
Thời khủng long cũng… hủy diệt đấy thôi
Không tỉnh tâm tu… sửa, mọi sự rồi
Ngày mạt pháp, tận thế không xa nữa

Có lẽ… thực tại, là lời gỏ cửa
Buông thả… tự do, quy củ bào mòn
Ham vật chất đua thụ hưởng vỏ… son
Lơi nhân bản, qủa nhân… cội nguồn cách

Có lẽ… thực tại, nhắc ta sử sách
Thiên thời dung địa lợi… đắc nhân hòa
Vô minh dẫn, vô thường đến khó qua
Đều hiển hiện… lý nhân duyên quán nghĩ

Sống thân, tâm an nhàn… đủ chọn kỷ

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.