Nụ Cười – Cái Nhìn – Có Một Nụ Cười…

NỤ CƯỜI

Con chỉ có … một nụ cười làm vốn
Bước vào đời … là phương kế sinh nhai

Nhớ lúc bé … chào đời buông tiếng khóc
Thiên hạ cười … câu chúc tụng chung quanh
Nay khôn lớn … dẫu ngàn vàng khôn đổi
Nụ cười vui … người tặng tháng ngày xưa

Nhất khi quen … kinh Phật buổi hôm nào
Con chợt thấy … trần gian đều huyễn mộng
Biết huyễn mộng … tức thời con đã giác
Lời kinh xưa … thật uyên áo nhiệm màu

Những nặng nhẹ … khi người không vừa ý
Chớ cười vang … người ấy sẽ buồn phiền
Mà vui thầm … chỉ là thử thách nhỏ
Trên con đường … nhẫn nhịn để gieo duyên

Bị đánh đập … cả những phen nhục mạ
Có nghĩa gì … khi Phật ở trong tâm
Con lặng lẽ … cầu xin người biết lỗi
Và khẽ cười … đã trả được nghiệp xưa

Bát phong thổi … qua cuộc đời huyễn mộng
Cũng ngả nghiêng … nhưng Phật ở trong lòng
Con mãi nhớ … nụ cười người đã tặng
Lúc chào đời … làm vốn liếng sinh nhai

Hành trang con … là nụ cười xưa cũ
Xin tặng nhau … mong người vui xin nhận
Để mai kia … rồi gặp lại kiếp sau
Nét vui tươi … đọng mãi mắt môi người

Mình Nghiêm

_____________________________

Cái Nhìn !

KINH Bahiya Phật dạy …
” TRONG CÁI THẤY CHỈ LÀ CÁI THẤY”
Thực hành được hẳn những bậc chân tu
Riêng mình phàm phu
…. mắt chạm sắc liền đảo điên tối mù
Và cứ thế kiếp đời này chưa thoát ra đường dữ !

Hận mình trôi lăn mãi trong tình trạng khách lữ
Cô đơn nhìn lại dung nhan xấu nhất cái nhìn
Đâu đâu cũng thấy rác … lại bất bình
Sao không nhìn rác là Hoa … để mà vui sống ?

Khi xúc chạm việc đời … tâm bị động
Ngày lại tháng qua vẫn cứ bon chen
Ưa danh thơm… mừng khi được tiếng khen
Sẽ ủ rũ tủi buồn … biết mình thất bại !

Đọc thơ bạn … ngẫm Phước người tồn tại
Nhờ nụ cười … lại biết tri túc an yên
Thương phận mình … cái nhìn tai hại oan khiên
Nên giờ đây … ẩn mình soi gương mong thay đổi !

Đã nhận thức được … hy vọng tìm ra hướng lối
Không nhìn lỗi người … chỉ soi rọi lỗi mình
Thu thúc lục căn không phóng dật … học kinh
Chuyển đổi ánh mắt … bằng từ bi quán !

Đường tu … học lời Phật dạy như trên sẽ viên mãn !

Huệ Hương

_____________________________

Có Một Nụ Cười…

Cảm kích bạn : Một Nụ Cười Làm Vốn.
Dùng nụ cười : Làm Phương Kế Sinh Nhai.
Tâm bạn lành nghĩ có một không hai .
Nụ cười này đã theo bạn từ tiền kiếp ?!

Người phương Tây, thường nhận xét người Việt :
“Gì Củng Cười “ ít sân si, nhưng mẫn Tiệp.
Tánh hiền hoà khẻ cười trước mọi việc.
Học làm người sách Đắc Nhân Tâm có viết.

Bí quyết thành công, ra đời phải biết.
Giữ nụ cười trên môi, nhớ nằm lòng.
Cười xã giao, tỏ hoà ái, dễ cảm thông.
Rồi sau đó, nụ cười nào không vương lệ .!!?

Đời huyễn mộng, khổ đau, bủa vây không thể.
Nụ cười mang tâm trạng thể hiện theo.
Học Phật rồi, tâm chuyển hoá đầy vơi.
Đạt giác ngộ, nụ cười Vi Tiếu trên tượng Phật.

Nụ cười này, giúp con chuyển hoá thật.
Căn cơ thấp, nương nụ cười Phật giúp tâm con an.
Cung kính đảnh lễ
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Viên An

_____________________________

Cái Nhìn… Có Một Nụ Cười…

Nhìn nhau, cho một… nụ cười
Hơn trao cay đắng, gửi người… nỗi đau
Huyễn thôi… đời ngắn qua mau
Để chi rồi phải… ngày sau, hối thầm

Xem như ai đã nghĩ nhầm
Hoặc là vô ý, mới lâm… phật lòng
Nhu hòa… cười kể như xong
Tội gì nặng bụng, khó hòng… nhìn nhau

Còn như gặp kẻ… thâm sâu
Giăng mưu bầy kế, lún đầu… dại sao
Dững dưng cười mỉm… cơ cao
Cầu mong cho họ, cắm sào… nghiệp nông

Dù gì cười cũng dễ trông
Hơn chằng… nhăn nhó, lửa xông… quanh người
Dù ai muốn cận… cũng lười
Ngại tai hoạ vạ, đành cười… tránh xa

Mười viên thuốc bổ… nhiều đa
Chi bằng gắng nở… cười ra lợi nhiều
Cần đâu… giải thích lắm điều
Mất thời gian lại, nhỡ… chiêu hiểu lầm

Giữ cho… thanh thản thân tâm
Nụ cười Vi Tiếu thậm thâm… mặc đời
Đúng, sai tự… qủa nhân khơi
Việc gì cũng sẽ đợi… thời gian thôi

Nhưng cười… lợi chắc chắn rồi
Đông, Tây, sách sử hết lời ngợi ca
Từ Bi Phật cũng dạy ta
Dùng lời ái ngữ, Ta Bà khổ vơi

Khuyên nhau… huân tập mỉm cười…

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.