Từ Buổi…

Lòng ta tự buổi … quy y đó
Thấy lạ vô cùng … đệ với huynh
Nhìn quanh mà thấy … nghìn câu pháp
Biết nói sao đây … những chữ duyên

Kìa viên ngói đỏ … mái chùa cong
Che nắng và mưa … khách thập phương
Công của bao người … tay đóng góp
Duyên kia tròn đẹp … với thời gian

Quan Âm dễ nhớ ..bên khóm trúc
Một nén trầm hương … khói khói bay
Lòng an lạc quá … đến hôm nay
Giây phút vô thưởng … sao quá tỏ

Phong lan xinh xắn … nương cây lớn
Như ta vào đạo … theo huynh đệ
Chỉ dẫn cùng nhau … phép lục hòa
Sách tấn đường tu … rất nhẹ nhàng

Có cây thiên tuế … hoài xanh mãi
Dạy ta tình tấn … hơn hơn nữa
Chớ nên giải đãi … cố từng ngày
Văn đã tư rồi … mạnh dạn tu

Làm sao nói được … từ buổi đó
Trong ta đổi mới … với ngày trôi

Minh Nghiêm

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.