Nhìn Hoa – Tâm Phật Ví Như Hoa Sen – Hoa Nở Bốn Mùa

NHÌN HOA

Nhìn hoa đó bỗng dưng tự nghĩ
Chuyện trên đời bé tí mà ra
Hạt kia gieo xuống năm xưa
Bây giờ bén rễ kết hoa lá này

Chủng tử Phật ở trong ta đó
Đến bây giờ hé nở đơm bông
Thấm nhuần hai chữ sắc không
Lợi danh xem nhẹ trong lòng chẳng mơ

Lời kinh kệ vang lên sáu nẻo
Như mưa dầm tỏ ngộ ý sâu
Hành xong thấy thật nhiệm mầu
Khổ đau hóa nhẹ qua cầu thảnh thơi

Sau hoa nở đến thời kết trái
Hành đúng pháp gặt hái bình an
Hạt kia bén đất lớn dần
Ta nhờ chủng tử lần lần lạc an

Minh Nghiêm

_____________________________

TÂM PHẬT VÍ NHƯ HOA SEN

Người học Phật nhìn hoa sen là Pháp dụ
Được xem là biểu tượng Kinh Diệu Pháp Liên Hoa
Nhân quả đồng thời được so sánh… ấy mà
Nẩy mầm ngay khi hội tụ duyên đủ !

Dù rễ nằm trong bùn bao lâu như ngủ
Trong bùn chẳng nhiễm… nhưng khi vượt thẳng lên
Đã nở hoa rồi hương thơm ngào ngạt có liền
Tâm Phật ví như hoa sen
… vì trong ruột thân trống rỗng !

Như người tu hành chân chính …
…. ngũ dục khi vượt thoát Ta bà huyễn mộng
Không còn bám 10 phiền não thường ví là bùn (1)
Vì cố chấp… bị ngăn che mọi thứ mịt mùng
Nên Hoa sen biểu trưng Thanh tịnh, sáng suốt

Với hương vị tinh khiết, nở vào mùa hè nóng đốt
Tượng trưng chư Phật vào đời tưới mát chúng sinh
Hoa sen ví như cam lồ thấm tẩm thâm tình
Như đóa sen xanh trên tay Đại Thế Chí Bồ tát

Nam Mô Diệu Pháp Liên Hoa Kinh
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Huệ Hương

(1)10 căn bản phiền não : Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi, Ác kiến, Biên kiến , Tà kiến, Kiến thủ, Giới cấm thủ

_____________________________

Hoa Nở Bốn Mùa…

Thu vừa đến, sen không còn nữa.
Cúc nhiều màu, từ ngỏ vào trong.
Hoa khoe màu, vui đến ngập lòng.
Tâm an lạc, cõi Trần bớt khổ !!?

Lá chuyển màu, thu về lá đổ.
Mỗi lá vàng, là một đóa hoa.
Lá nuôi cây, mãn nguyện đây mà.
Nương gió nhẹ, trở về lòng đất.

Sẽ ẨN TÀNG, chờ Xuân đến thật.
Màu xanh non, tuyệt diệu đón mời.
Tâm An Bình, đông lá thôi rơi.
Cây tiềm phục, chờ Xuân xuất hiện.

Tu an lạc, từng ngày trọn vẹn.
Bốn mùa thời tiết, luôn đổi thay.
Xuân Hạ Thu Đông, chân lý hay.
Tâm Phật thường hằng, luôn an lạc.

Sen cao quý, mỗi hoa mỗi vẻ
Tâm an bình, cảnh vật an bình.
Tạo hoá nhiệm mầu, sáng bình minh.
Tâm có Phật, mọi nơi điểm tuyệt.

Viên An

_____________________________

Nhìn hoa

Nhìn hoa sớm nở, tối phai… tàn
Trụ diệt luân hồi, khó… luận bàn
Thoáng chốc đời người, thôi… cũng vậy
Vương chi… khổ não, buộc đa đoan

Nhân qủa nhìn hoa, chợt… hiểu ngay
Hồng lan qúy phái, kiếp… trang đài
Lục bình trôi nổi, bên đời… lặng
Duyên nghiệp nợ… đền phải trả vay

Nhìn hoa tàng ẩn, dụ… vô thường
Diễm lệ bằng không, dựa… sắc hương
Kết trái thơm ngon, tùng… bất biến
May thì… mầm hạt, nẩy chồi vươn

Nhìn hoa sen mọc… chốn ao tù
Vẫn tỏa hương thơm, khả ái nhu
Cuống củ, lá hoa tâm… hạt nhụy
Thẩy đều công dụng, chỉnh… hoàn chu

Nhìn đóa Liên hoa Phật ví kinh
Tâm chẳng lụy bùn, Thường Bất Khinh
Tỏ Ngộ hư không, Trí Huệ… đắc
Niết bàn về được, sẽ… an bình

Trong Tâm có Phật, vững… lòng tin..

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.