Mùa Đông

Trời mùa đông chỉ cần chút nắng
Cũng như ta đừng oán trách ai
Để không trả nghiệp mai này
Buồn phiền vô hạn không hay chút nào

Gặp người quen nhớ chào phải lễ
Chớ khinh thường khi dễ một ai
Tạo duyên cho buổi sau này
Cùng nhau giúp đỡ lời Thầy hằng khuyên

Đông về chút nắng yên bình đó
Nhân gian kia sẽ có ấm nồng
Mọi người cùng mở tấm lòng
Cùng nhau chia sẻ khỏi vòng vô minh

Là Phật Tử đồng thanh vân tập
Về chùa xưa cùng lập nguyện tu
Đại Hùng Bửu Điện cúi đầu
Một lòng học đạo mặc dầu gian nan

Mùa Đông chút nắng an bình quá
Như pháp màu phá cả bốn ma
Truyền thừa từ Phật Thích Ca
Hai nghìn năm trước .. sâu xa diệu huyền

Minh Nghiêm

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.