Chiếc Jacket

Chiếc jacket theo ta đông tới
Ấm áp người … trăm mối nhớ thương
Biết bao kẻ đã ra công
Đường kim mũi chỉ hết lòng khi xưa

Có muôn kẻ mang đưa đến shop
Người nọ kia buôn bán giúp ta
Tạ ơn tất cả bao la
Thênh thang trời đất giúp ta đông về

Che mưa gió muôn bề tiện lợi
Thọ ân đời ca ngợi siêng tu
Dẫu rằng bớt chút hỏng hư
Nhưng xin cố gắng theo như lời Thầy

Chiếc jacket hôm nay gìn giữ
Thọ ân đời tùng chút khó quên
Hết lòng để khá thêm lên
Hôm qua phải kém … nay nên gọi là

Đông Melbourne … mà ta ấm áp
Xót thương người homeless … chung quanh
Cúi đầu khấn Phật giúp nhanh
Cho qua khốn khó … bình an đến người

Trần gian đó nụ cười trọn vẹn
Người vui chân xin hẹn Hoa Nghiêm
Cùng nhau kết nối thiện duyên
Bà con quyến thuộc nghìn niên lâu dài

Minh Nghiêm

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.