Hãy – Giữa Lòng Cuộc Đời – Tri Hành Hợp Nhất

HÃY

Hãy nhẫn nhịn trên đường tu tập
Vì cuộc đời đã gặp chướng duyên
Chung quy cũng nghiệp tiền khiên
Vì nhân xưa đó cho nên trổ mà

Hãy khiêm hạ thật thà biết lỗi
Phật Tử luôn sám hối ăn năn
Xưa nay trên nẻo tu hành
Phước phần quá mỏng nên thành thật hơn

Hãy tinh tấn cho tròn ước nguyện
Với lời Thầy thường khuyến khích thêm
Xét mình từng chút chớ quên
Chắp tay niệm Phật mỗi đêm vuông tròn

Hãy nhỏ nhẹ dẫu lòng giông bão
Vì sợ người phiền não như ta
Một lời nếu đã thốt ra
Xin như gió nhẹ để mà cùng vui

Hãy cư xử từng ly cẩn trọng
Vô thường kia ai chọn phút giây
Bây giờ còn gặp hôm nay
Ngày mai vắng bóng nào hay hoặc ngờ

Hãy dõi tâm từng giờ từng phút
Kẻo hỏng hư dày chút vô minh
Để rồi đọa lạc thật tình
Muôn đời ngàn kiếp như kinh chỉ bày

Minh Nghiêm

_____________________________

Giữa lòng cuộc đời !

Trộm nghĩ
Chúng sinh căn cơ đa dạng, tinh tế
Cần hoà nhập nương nhau theo Đạo thực hành
Nhẫn nhịn tha thứ… trái tim trong lành
Giữa lòng cuộc đời… nghiệm lời kinh Phật

Thọ nhận được mới ứng dụng trong thường nhật
Lời bậc Giác Ngộ… mục đích dẫn đường
Thấy rõ không gì bền chắc… vô thường
Sẽ sống tốt nhẹ nhàng… hành vi cẩn trọng

Tu thập thiện giới… tránh tai họa mầm mống
Tại gia , tu chùa chỉ chuyên chú tập trung
Làm việc gì cũng chu đáo đến cùng
Sống có TÂM trong mọi hoàn cảnh … CÓ tất cả !!

Phải chăng luôn nhìn thấu và buông xả ???
Quay trở về thực tại, phút giây này
Sống trọn vẹn, đối diện chuyển hoá ngay
Cân bằng được … đại đạo vốn giản dị !,

Tri kỷ, tri Bỉ vốn tính chất người hiền trí
Thời thời khắc khắc xem xét chính mình
Mọi cám dỗ, tập khí gột rửa… tận tình
Mới nuôi dưỡng thiện tâm
… giữa cuộc đời khắc nghiệt !!!

Tìm được hướng đi … không còn phân biệt
Đạo, Đời, không dính mắc, chấp trước … Buông (1)
Học thêm chữ Đừng (2) tu giữa đời thường
Sẽ chuyển SANH TỬ thành NIẾT BÀN,
chuyển UẾ ĐỘ thành TỊNH ĐỘ. !!!!!!

Huệ Hương

_________________

(1) “Mỗi ngày con học chữ buông
Buông thương buông ghét buông buồn buông vui
Buông cho nó nhẹ người ơi
Buông cho lòng dạ thảnh thơi nhẹ nhàng”.

(2) “Đừng đau khổ khi gặp điều nghiệt ngã
Đừng lạnh lùng khi sương gió mùa đông
Đừng thở than khi họ đã thay lòng
Đừng luyến tiếc những gì không còn nữa
Đừng thù hận những người làm mình khổ
Đừng phân bua với những chuyện thị phi
Đừng bức xúc những việc chẳng ra chi
Đừng bất mãn khi gặp nhiều chướng ngại
Đừng lầm tưởng mọi điều không nhân quả
Đừng quên rằng tất cả cũng duyên sinh
Đừng để tâm nổi sóng gió bất bình
Đừng chấp thủ để tâm hồn thanh thản”.

_____________________________

Tri Hành Hợp Nhất…

Cả đời khắc khoải, những điều mình biết.
Chuyện gì đến, tất cả đều do duyên..,
Chấp nhận đi, lo quá ngủ không yên.
Luôn để tâm là : Tri Hành Hợp Nhất.

Đời Không Gì Chắc Chắn, là có thật.
Đạo Phật căn bản hai chữ Vô Thường.
Tâm sự đang đau khổ, lẫ̃n bị thương.
Vô Thường hỡi, chuyển nhanh đều bất hạnh.

Khổ Đau, Hạnh Phúc đâu là thực tánh.
Xét chân đế, bản chất đều như nhau.
Hạnh Phúc ẩn nước mắt, nụ cười ẩn Khổ Đau
Nước mắt, nụ cười Đều Là Cảm Xúc.

Cần phân biệt rỏ,Tánh, Tướng, Chân Tục.
Khổ vui này, chỉ là pháp hữu vi.
Mà hữu vì pháp, Mộng Uyển không gì ?!
Nên buộc xả hết, không nên cố giữ.

Đang đau khổ, hãy hy vọng vượt thử !
Thông tất cùng, cùng tất biến, biến tất thông.
Đời Không Chắc Chắn, vui khổ xoay vần
Luôn hành thiện chuyển Uế Độ… thành Tịnh Độ.
Sinh Tử thành Niết Bàn, đời hết khổ…

Viên An

_____________________________

Hãy – Giữa Lòng Cuộc Đời – Tri Hành Hợp Nhất

Hãy tu thân, trước… nghịch duyên
Đã vay, nên trả cả… nguyên vốn lời
Dây dưa không dứt… nhiều đời
Nhân xưa nghiệp cũ, nào dời… chồng thêm

Hãy tu thân, trước… dẹp êm
Não phiền sám hối, ngày đêm… bớt dần
Khiêm cung, nhẫn nhịn… điều cần
Một lời thất đức, vạn phần lợi… xong

Hãy tu thân, trước… mới mong
Lỗi người buông nhẹ, thoảng trong… gió trời
Chỉ cần… Tâm được thảnh thơi
Lo gì an lạc, vốn lời… nhân đôi

Giữa lòng đời, cuộc… nổi trôi
Chính mình nắm giữ, trau dồi… tu thân
Oán thay, bằng cách đối… ân
Sào sâu, khó nhổ… thánh nhân dạy rồi

Giữa lòng đời, cuộc… chơi thôi
Ác thì ác giả, báo ôi… lạ gì
Thiện lành, tích đức… đến khi
Hiểu ngay họa, phúc triển thi… thấy liền

Giữa lòng đời, cuộc… ưu phiền
Thấu nhìn… buông xả, thiện duyên… tăng dần
Hướng đi Phật đạo, chuyên… lân
Uế tan, Tịnh khởi Tâm thân… thanh nhàn

Một đời hợp nhất tri hành
Đến đi, tất cả… hình thành chữ duyên
Âu lo chi… để không yên
Chính mình làm chủ, dứt phiền… tìm vui

Tri hành hợp nhất… khiến xui
Nợ vay, nghiệp trả chẳng lùi… đường tu
Luân hồi, trồi lặn… âm u
Khổ đau, nước mắt chỉ thu… càng nhiều

Tri hành hợp nhất… tiêu diêu
Tục chân đã rỏ, đâu điều… tánh không
Hữu, Vô vi huyễn… chất chồng
Khổ vui cảm xúc, dựa trông… làm gì

Phật Tâm lòng chọn… hành trì

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.