Thủy Ơi Lời Chào Vĩnh Biệt – Đường Về Tịnh Độ

THỦY ƠI LỜI CHÀO VĨNH BIỆT

Thương đời trên bước ly hương
Nợ trần bỗng dứt để vương bao lòng
Muôn nỗi nhớ, vạn niềm mong
Tiễn người vào bước hư không ngàn trùng
Khói trầm quyện tỏa mông lung
Mong sao ấm chút tận cùng thẳm sâu
Buồn trông mây trắng ngang đầu
Phù vân muôn thuở nhuốm màu ly tan

Đành thôi rã nghé xẻ đàn
Nghĩ về Phật quốc đạo vàng gắng tu
Rồi khi thành tựu công phu
Hiển nhân giải thoát ngục tù chúng sanh
Chuyển hóa nhân thế tầm danh
Dâng lòng hướng niệm Cha lành Như Lai
Áo sen thất bảo Liên đài
Mười phương Pháp giới kề vai tu trì
Khấu đầu trước đấng từ Bi
Độ cho muôn loại liễu tri Phật mầu

Bá – Duy

___________________________

ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ

Ai rồi có khác gì hơn
Cũng là tro bụi trong cơn lốc đời
Giàu sang tựa hạt sương rơi
Như hoa điểm trắng giữa khơi muôn trùng
Nghèo hèn đến mức tận cùng
Nằm nghe thấm lạnh dưới vùng đất nâu
Trăm năm hỏi sẽ về đâu
Dòng đời trôi mãi với màu ly tan
Bao niềm vui vẫn phai tàn
Bao lầu gác ngọc điện vàng khói sương
Than ôi như kẻ lạc đường
Bao nhiêu hung hiểm tầm nương nơi nào
Giữa rừng nguy biến binh đao
Địa ngục ngạ quỷ thét gào gớm ghê
Trí cuồng loạn tâm si mê
Buông tay đánh mất lối về năm xưa
Đèn trí tuệ thắp lên chưa
Để soi sáng kẻ đã vừa thức tâm
Bồ Đề vạn Pháp diệu thâm
Thiền môn mở lối phá lầm diệt mê
Từ bi, hỷ xả vẹn bề
Chuyên cần niệm Phật đường về Như Lai
Phủi tay rủ bụi trần ai
Hồng danh chư Phật khó phai trong đời
A Di Đà Phật không rời
Vãng sanh Cực Lạc nương lời Pháp êm
Bồ Tát bạn lữ bên thềm
Ngôi nhà Tịnh Độ nở thêm sen vàng

Bá – Duy

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.