Giả Sử Như – Đừng Tưởng Khó Diệt Trừ Tập Khí – Đốn Giáo, Tiệm Giáo…

GIẢ SỬ NHƯ …

Giả sử như đường không khúc khuỷu
Làm sao ta biết đủ tài hay
Của người tài xế hôm nay
Ra tay điều khiển xe này chạy mau

Giả sử như biển sâu phẳng lặng
Không cho người tỏ rạng … tài hoa
Ai người thuyền trưởng của ta
Cuối cùng đến bến thật là bình yên

Giả sử như muôn duyên chỉ thuận
Khó biết ai theo phận tu hành
Hay là cũng chỉ cầu danh
Nên chi có nghịch nhanh thành đường tu

Giả sử như mùa thu không có
Cảnh đẹp non đây đó há còn
Dẫu rằng y báo trọng hơn
Nhưng mà chánh báo cũng không xóa nhòa

Giả sử như người ta gian lận
Làm người tu không bận để tâm
Mà luôn quán chiếu âm thầm
Đó là quả xấu của nhân nhiều đời

Giả sử như thị phi để ý
Phải chịu điều nghịch lý … não phiền
Mau xem tất cả là duyên
Đủ thời xuất hiện … sẽ yên … tâm mình

HẢI TẦN

__________________________________

ĐỪNG TƯỞNG KHÓ DIỆT TRỪ TẬP KHÍ !

Dẫu tập khí là thói quen xấu khó chuyển hoá!
Bạn ơi, nếu …
Biết phía trước còn bao dặm đường trần
Sẽ tự hứa không để bản ngã leo thang dần
Quyết tâm luôn siêng năng kiên trì luyện tập !

Rác trong đầu nhiều năm tích tụ xin nhặt sạch,
Lời Phật dạy “ tất cả pháp hữu vi đều vô thường”
Thì tâm mê lầm phải chuyển đổi đừng vương
Đừng bao giờ biện hộ “ GIẢ NHƯ ” nữa bạn nhé !

Vì tuổi đời lúc này, khó bì lúc trẻ
Chớ để thời gian lặng lẽ trôi nhanh
Cũng đừng theo gió lượn quanh quanh
Cuộc chuyển hoá tập khí,
… giống như cuộc cách mạng!

Cần ý thức, thực hiện không chút não loạn
Mở to con mắt nhìn bao người đã thành nhân?
Bồ tát đích thực bên mình…. giao tiếp rất gần
Chưa hề đạo đức giả, dối trá trong mọi sinh hoạt!

Đừng để mất những gì có được trong sự chân thật
Mãi miết bị nhận chìm bởi Tôi, cái của Tôi
Tập khí này trĩu nặng nhất lúc đơn côi
Và cứ thế cảm xúc luôn bị chao đảo!

Hãy kiên trì tự chủ khi muốn đạt đích rốt ráo
Chuyển hoá dần tập khí … khao khát mong cầu
Phúc họa theo nhau, nào ai đoán được đâu
Sớm quay đầu, tỉnh thức đời phiêu bạt!
Hy vọng gió nghiệp tan, sống đời tịnh lạc
Giã từ rộn ràng sự thế bạn ơi khi tóc bạc!!!!!

Huệ Hương

__________________________________

Đốn Giáo, Tiệm Giáo…

Nhớ sự tích, chú tiểu không biết chữ.
Công quả chùa, chú quét sạch sân chùa.
Từng nhát chổi, chú cố gom lá … lùa.
Nhanh thành đống lá khô, đem đi đổ.

Chú chứng ngộ, lá phiền não, làm chúng sanh khổ.
Kìa lá vàng rơi phủ kín sân chùa.
Quét hết lá, quét mãi, quét xong chưa ?
Sân đã sạch, như tâm an, rỗng lặng

Nhớ hai bài kệ để đời cũa ngài Thần Tú và Lục Tổ Huệ Năng :

Thần Tú còn trong đối đãi tiệm giáo :

Thân như cây Bồ đề,
Tâm như đài gương sáng,
Luôn luôn phải lau chui.
Chớ để dính bụi nhơ.

Huệ Năng đốn giáo, tâm không thật, thân không thật, không đối đãi:

Bồ đề vốn không cây.
Gương sáng cũng chẳng đài.
Xưa nay không một vật.
Chổ nào dính bụi nhơ.

Là sơ cơ, đốn… tiệm, như hai đường thẳng !
Chỉ lối đi, tùy căn cơ, ứng dụng tu.
Tranh đấu bãn thân, trăm khó mặc dù.
Quán Như Huyễn, mới Buông bỏ được .!

Thắng được bản thân… chiến công Oanh liệt ?!

Viên An

__________________________________

Giả Sử Như – Đừng Tưởng Khó Diệt Trừ Tập Khí – Đốn Giáo, Tiệm Giáo…

Hãy… như giả sử, nghịch duyên
Là bài thi thử, năng chuyên… trau dồi
Lái thuyền… lựa hướng sóng trôi
Cấm đường… vòng ngỏ, ngách rồi tới nơi

Hãy nên… giả sử đêm thời
Nếu không ngủ. nghỉ… cả đời được sao ?
Phật còn voi, đá lăn… vào
Đường tu ma khảo. lắm rào… cản ngăn

Làm người… tập khí, lục căn
Nhiều đời tích tụ, siêng năng… kiên trì
Xấu quen, sám hối chuyển… đi
Mê lầm quán niệm… hữu, vi vô thường

Đừng nghi tưởng khó… lỗi vương
Diệt trừ tập khí, thiện lương… dẫn đầu
Làm lành, lánh dữ… có câu
Đức năng thắng số, cho dầu… họa tai

Lá như… tập khí. quét hoài
Cố gom… cũng sạch nay. mai sân chùa
Quyết tâm thói xấu dần thua
Giả như… chú tiểu. quét mùa thu rơi

Đốn hay Tiệm giáo… nghĩ thời
Tuy hai mà một… đừng lơi, tu đường
Chuyên tâm, giác ngộ… vô thường
Sắc Không duyên hợp. tan,,, nương tự mình

Giả như… mọi hữu, vô tình
Đối tâm trống rỗng… tướng hình, thật chân
Chủ quan, tôi tớ… bản thân
Dính vào chấp ngã… rước phần nghiệp, duyên

Diệt trừ… tập khí thường xuyên
Tựa như quét bụi, lóng… nguyên nước phèn
Học buông bỏ, thói… bon chen
Thắng mình trước hãy… chê, khen được người

Quán lưng, chuyển xấu… đổi đời

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.