Luôn Khiêm Tốn – Đừng Tự Nhận Cố Chấp – Xem Nhẹ Chữ Tôi…

LUÔN KHIÊM TỐN

Luôn khiêm tốn cúi đầu học hỏi
Kẻo ngày trôi uổng phí biết bao
Từ gần xa … chính ước ao
Chung quanh thầy dạy … hỏi sao … phụ đành

Từ muôn thú .. chúng sanh hữu ích
Cùng người thân ta tích lũy dần
Nên chi đối xử ân cần
Đó là lễ nghĩa … bình an của người

Cũng như vậy từng lời ái ngữ
Mà Tổ Thầy dạy cử chỉ xưa
Còn vang vọng chốn Ta Bà
Làm người Phật Tử thật thà phải theo

Dẫu có chết cheo leo sanh tử
Há xa lìa … không giữ hay sao
Lễ nghĩa đó … thật nên thơ
Cho dù kim cổ ước ao xin tròn

Luôn khiêm tốn dù non sông đổi
Dù cho ai có nói mặc ai
Như tùng xanh thẳm không thay
Bốn mùa vẫn vậy … thẳng ngay đó mà

HẢI TẦN

__________________________________

Đừng tự nhận, cố chấp!

Từ lâu xưa lời pháp ý thiền đã khai thị (1)
Giá trị đặc thù của cá nhân được tôn vinh
Có thể từ giáo huấn, tiền nghiệp chi phối mình
Đừng chấp dính, cho rằng tự nhiên hưởng lợi !

Trộm học được:
“Ý niệm vừa khởi liền châu biến pháp giới “
Mọi ý nghĩ đều phát xuất từ tâm
Tuỳ căn cơ chưa có trí tuệ … dễ sai lầm
Chỉ có Phật, Bồ Tát … bản nhiên từ bi vô hạn !

Đại duyên thân cận …
… cao tăng truyền trao chân pháp giảng !
Nhận ra một điều cốt yếu của kinh Kalama (2)
Đừng nắm bắt, kiến giải người khác học theo
Sống trong ảo tưởng… quên Chánh niệm quá nghèo
Và định luật nghiệp báo, nhân quả… trong nháy mắt !

Hãy luôn khiêm tốn trong mọi giao tế cùng khắp
Không tầm cầu điều kiện, giản dị thúc thu
Cỡi bỏ từng lớp bản ngã, tự tập tu
Ngày đêm tỉnh thức, không nương tựa phụ thuộc!!

Gặp sự bất bình … dừng tạo niệm ô trược !
Ước ao có thể thực hành như thế được !
Kính tri ân lời pháp giúp chuyển đổi bất ngờ
Gặp lại chính mình … với bản chất nguyên sơ
Nhưng đổi mới thăng hoa ngày càng mới !!!

Huệ Hương

_____________

(1) Phẩm chất của lòng tốt cao cả hơn mọi đức hạnh được rèn tập.
(2) “Ta chỉ nên tin tưởng vào cái gì mà chính ta đã từng trải kinh nghiệm và nhận là đúng, đồng thời có lợi cho mình và cho những người khác
Chỉ có những điều đó mới làm cho con người và cuộc đời thăng hoa”

__________________________________

Xem nhẹ chữ Tôi…

Cẩm nang vào đời, muốn không thua thiệt.
Hướng thành công, xem nhẹ chữ Tôi.
Giữ tâm khiêm hạ Đức bồi.
Lúa chín trỉu xuống, non thời đứng lên…!

Học Phật phẩm chất đạo Đức là nền.
Biết vô ngã tướng làm gì có Tôi.
Thân mình tứ đại họp… tuỳ duyên thôi.
Tấm thân giả họp. kết còn hủ tro.

Kết thúc vậy, cái tôi đâu có.
Đạo đời sẽ cùng một ngả thành công.
Dù thị phi, điên đảo mặc lòng.
Luôn khiêm tốn, đừng tự nhận cố chấp.

Phước đức tụ, con cuối đầu thu thập.
Cao ngạo, vinh danh, tản Phước dụm dành…
Hết lòng, xin với trời xanh
Thân mình cát bụi, tu dành cháu con.

Viên An

__________________________________

Luôn Khiêm Tốn – Đừng Tự Nhận Cố Chấp – Xem Nhẹ Chữ Tôi

Luôn khiêm tốn, học nghĩ… suy
Thân mình tứ đại, hợp… tùy duyên thôi
Có tri giác, Tuệ… may rồi
Hiểu đường sai, đúng… cái tôi thấp hèn

Luôn khiêm tốn, tránh… bon chen
Sống cho ngay thẳng, chê… khen mặc lòng
Sen thơm… há ngại bùn trong
Thông xanh, tùng bách… gió giông xem thường

Đừng nên tự nhận… thanh gương
Vin vào cố chấp, xem thường… lời khuyên
Học xưa… khai thị ý thiền
Tốt cao phẩm chất, tự nhiên… phúc phần

Đừng nên, cố chấp… phận thân
Giàu sang, học thức do nhân… trước thành
Vô tình… cao ngạo, vinh danh
Chỉ vì phút chốc, tan tành… đức vun

Tri Huyền mụn ghẻ… thấy run
Cao tăng còn vướng… chập chùng, quả nhân
Nghĩ mình… ngưỡng cửa Phật chân
Căn cơ tích lũy hồng trần… dầy sao

Kiêm cung, từ tốn… gắt gao
Diệt trừ cố chấp, tự cao… tu mình
Sống trong ảo tưởng… vô minh
Quên tà kiến hại, chớ khinh… hối thầm

Nhủ thân cát bụi… hồi tâm


Hãy luôn nhắc nhủ Khiêm Tốn – Đừng Tự Nhận Cố Chấp – Xem Nhẹ Chữ Tôi…

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.