Oan Ức – Xúc chạm & Cảm thông – Tránh Bị Oan Ức…

OAN ỨC

Đã oan ức tỏ bày hèn nhát
Vì rằng là thèm khát xem hơn
Dù sao cứ mặc trong lòng
Ung dung coi nhẹ vô thường qua đi

Rồi từ đó mỗi khi oan ức
Chính là ta đang lúc mau tu
Thấm nhuần hai chữ hòa nhu
Từ trong lòng đến thành câu nhẹ nhàng

Rồi nhận thấy dịp vàng khó bỏ
Rõ ràng nhanh giúp ngộ pháp mầu
Lời kinh chính quá uyên sâu
Giúp nhau tu tập trả mau nghiệp dầy

Đã oan ức mà hay trả đũa
Oán chập chùng muôn thuở khó tan
Ta người không thể bình an
Sao không chấp nhận gian nan không còn

Là Phật Tử sắc không đã rõ
Chấp làm gì xin bỏ cho nhau
Mai này dầu lạc về đâu
Cũng hoài nhớ mãi từng câu kinh hiền

Nhẹ oan ức hết phiền và não
Và trong lòng giông bão cũng qua
Liên Trì ngay cõi Ta Bà
Chắp tay sen búp rồi ta môi cười

HẢI TẦN

__________________________________

Xúc chạm & Cảm thông

Trong 38 điều hạnh phúc, lời kinh Phật dạy
Giúp ta vững vàng gánh chịu khi bị nỗi oan (1)
Kỹ năng đầu tiên bình tĩnh, chớ trách than
Không sợ bị nghĩ xấu, tự mình suy nhân quả !

Nhẫn nại cảm thông, đừng vội vàng đáp trả
Đừng vội vàng có ngôn ngữ thô lỗ hung hăng
Tự hạ giá trị mình khiến mọi người lại tin rằng:
“ Điều vu cáo kia có thể là sự thật “

Mong với lương tâm của người từng học Phật !
Nguyện với lòng cần hóa giải, cảm thông
Đời người như cơn nước lớn, ròng
Đúng, sai, thật, giả vượt ngoài trí tuệ!

Đôi lúc cần minh oan ….
để người nào vô tình liên hệ !
Tuỳ với tâm lực, đạo lực từng bước tháo dần
Mở rộng lòng, sẵn sàng trao thứ người cần
Niềm tỉnh thức của riêng mình, vui bình thản!

Mặc cho bao kẻ vẫn muôn đời ngộ nhận
Mãi đắm chìm trong sân hận, hoài nghi
Ngậm ngùi những điều cũ rích, phải cho đi
Chân lý chỉ hiển hiện với người hiểu biết !

Biết dấn thân, biết vượt thoát oan nghiệt
Biết lắng nghe, nhẫn nại giải tỏa oan khiên
Không vô tâm gỗ đá dù chuyện ảo huyền
Thực tại chung quanh vẫn thị phi đầy ắp
“Nhìn một biết mười” tránh xa xúc chạm va vấp !!

Huệ Hương

____________

(1) “Khi xúc chạm việc đời, tâm không động, không sầu, tự tại và vô nhiễm”

__________________________________

Tránh Bị Oan Ức…

Điều tốt nhất đừng để xảy ra oan ức.
Biết việc, biết người, hành xử tránh xa.
Như trời đêm, tránh ruộng dưa sau nhà !
Vô tình bước, người nghi ta oan ức ?

Tình ngay, lý gian, bị nghi đừng tức.
Tại mình khờ, người mới có cớ đổ oan…
Lại cho rằng oan ức không biện bạch lo toan.
Lỗi ta không khéo, mới ra sự việc.

Biết người, biết việc không xảy ra đáng tiếc.
Rồi nói mình hiền, không cần biện bạch chi !
Tránh trước là việc phải thực thi.
Bất đắc dĩ mới dùng lý Sắc Không để vượt.

Không xảy ra oan ức, lòng ung dung bước.
Không giông bão, cần gì phải tránh xa.
Liên Trì có ở ta bà, tuỳ cách sống ta.
Đừng tạo bảo, rồi tìm đường lẩn tránh.

Đường ta đi sẽ có trời Quang mây tạnh.

Viên An

__________________________________

Oan Ức – Xúc chạm & Cảm thông – Tránh Bị Oan Ức…

Tịnh tu khẩu, hận sân… mình
Vơi đi… oan ức vô minh, lắm điều
Hiểu ta… có được bao nhiêu ?
Cần gì chấp nhất… mang nhiều, lụy vương

Xem… oan Thị Kính. làm gương
Thẳng ngay, sau trước tò tường… thị phi
Kiếp người. nghiệp chướng… thiếu chi
Mua thêm phiền não, chuốc… bi khổ sầu

Cảm thông xúc, chạm… với nhau
Giữ luôn bình tĩnh suy… đầu, ra đuôi
Vội vàng xôi hỏng, chắc… rồi
Phừng phừng lửa giận, bỏng thôi… chính mình

Chớ cho… cảm xúc vô minh
Đổ sông, ra biển… cảm tình bấy lâu
Vấn xem… va vấp, từ đâu
Cây ngay chết đứng, khó âu… răn đời

Gắng tu tỉnh thức… biết người
Xét suy hành xử, lựa lời… đối nhau
Việc gì… tránh trước, lợi sau
Đỡ điều oan ức, không đâu… vô tình

Hậu nhân, trước… phải xem mình
Bị nghi oan ức, phân minh… quán tìm
Nhẫn… cười sóng gió, lặng im
Đá vàng sai đúng, nổi chìm… tỏ phân

Trường đời khó… nhất, đối nhân
Phật răn… tịnh khẩu, tu thân làm đầu
Lửa nào không dễ, khói… đâu
Trồng nhiều phúc đức, quả âu… thiện lành

Ức oan… theo gió tan nhanh
Dù là nghiệp chướng, cười… thành hóa không
Lấy tình, bớt… lý cảm thông
Tránh… sân hận sẽ, thành công… an bình

Úc oan… không bởi chính mình

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.