Xin Cảm Ơn – Duyên Nghiệp – Tứ Trọng Ân…

XIN CẢM ƠN

Xin cảm ơn hai vầng nhật nguyệt
Giúp cỏ cây cùng hết muôn loài
Nhìn quanh sẽ thấy đó đây
Hữu, vô tình chính tỏ ngay rõ ràng

Xin cảm ơn chúng sanh tất cả
Cả một đời nguyện trả thảo lương
Dẫu cho kiếp sống vô thường
Trôi qua rất lẹ không tường mai sau

Xin cảm ơn ân sâu vô hạn
Của Tổ Thầy và bạn đồng tu
Giúp cho sống thật bi từ
Với tâm trí dũng về mau nẻo hiền

Xin cảm ơn những phiền não đến
Để thấy rằng chính biển vô minh
Bắt nguồn do tự chính mình
Không từ đâu cả thật tình nhận ra

Xin cảm ơn gần xa đạo hữu
Đã góp lời khuyên nhủ nhỏ to
Để mà từng bước đắn đo
Đường ma nẻo dữ mà lo tu hành

Xin cảm ơn lòng thành này gửi
Khắp Ta Bà muôn cõi gần xa
Nguyện lòng chí cốt thật thà
Quyết tâm tu tập nẻo ma xin lìa

HẢI TẦN

__________________________________

DUYÊN NGHIỆP.

Duyên nghiệp không phải định mệnh do ai sắp đặt
Chính là bài học nhân quả ta tự tạo ra
Từng khoảnh khác qua hành động, khẩu, ý … đó mà
Quán chiếu sự vận hành của Pháp thật khó tưởng !

Mọi thứ duy nhất nên từ bỏ thái độ thụ hưởng
Ưa thích, trốn tránh hệ lụy … bài học nghĩ suy
Đặt mình vào vị trí người khác đi
Sẽ không còn phiền não do bản ngã ảo tưởng

Xin cảm ơn … đôi khi phước họa khó cưỡng
Tuỳ duyên, rủi may sao biết được cơ trời
Đừng vì nghịch cảnh từ bỏ cuộc đời
Cần bình tĩnh trải nghiệm rồi phấn đấu

Ngọc không mài thì làm sao là trân báu
Vật liệu tinh tấn Chánh niệm thiết kế dựng xây
Minh sư, thiện hữu cùng khắp đó đây
Giúp một tay cho số phận được chuyển hoá!

Căn nhà chân, thiện, mỹ hình thành do tất cả
Mọi duyên nghiệp chung nguyên lý vận hành
Đừng cưu mang oan trái, với mọi chúng sanh
Xin đa tạ, tri ân Pháp Phật bài học thực tể!
Tấm lòng đối với nhau trong mối quan hệ

Huệ Hương

__________________________________

TỨ TRỌNG ÂN.

Một ngày còn sống ta bà.
Tứ Ân xem trọng, cho ta thân này.
Cha mẹ tạo dưởng công dày !
Đất nước thủy thổ, cấp đầy thức ăn.
Ơn thầy, tổ, luôn khuyên răn.
Cho ta Huệ mạng, như trăng soi đường.
Ly Khổ, Đắc Lạc, Phật thường.
Thuyết giảng kinh sách, chỉ đường chúng sanh.
Chúng sanh khổ, chùa hình thành !
Con chiên cầu nguyện, chúa đành lòng sao ?
Bể khổ to lớn, không sào.
Nào vớt ai được đi vào bờ đâu ?
Duyên Nghiệp, đã tạo từ lâu.
Bây giờ, quả trổ, còn cầu nguyện ai ?
Mong muốn không được ,.. khổ hoài.
Tai ương, họa giáng, ngày rày tránh đâu.
Chớ nên tiêu cực lo rầu.
Phải luôn, phấn đấu, ngõ hầu vượt qua.
Nghiệp đến, trả Nghiệp, không ngoa.
Tu nhân, chuyển… nghiệp thoát ra khổ nàn.
Thân còn sức khỏe, hơn vàng.
Nhờ thân tu tập, khổ nàn thoát ra !?
Lạc Quan sống khỏe, ta bà.
Tứ Ân Xem Trọng … Đó Nhà Che Mưa .?

Viên An

__________________________________

Xin Cảm Ơn – Duyên Nghiệp – Tứ Trọng Ân

Cảm ơn… xin tạ đất trời
Từ bầu không khí, thở hơi… ra vào
Cỏ cây, sinh vật… loài nào
Hữu vô tình trợ… duyên, bao diệu kỳ

Ơn cha mẹ, tự…. thai nhi
Đệ huynh, thầy bạn dìu… đi trường đời
Rồi bao giông bão… ngập trời
Giúp trau rèn luyện, thành… người hôm nay

Nghịch duyên, nghiệp qủa… trải hay
Vận hành quán chiếu, đã may… thấm dần
Đặt người… lên trước, biện phân
Hiểu ta nhỏ bé, tạm thân… làm người

Nhờ duyên nghiệp, sống… trên đời
Gặp kinh, pháp phật theo lời… răn tu
Tránh gieo… oan trái, hận thù
Từ bi, hành thiện… cho dù thiệt thua

Hơn lả… trồng hạt giống chua
Luân hồi lục đạo, qủa… mua thảm sầu
Chảo đời ân… me, cha sâu
Dưỡng nuôi cơm áo, chữ thầy… âu quên

Cảm ơn… Phật, Tổ soi nền
Nghiệp duyên đất nước, bình yên… tuổi già
Đàn na thí chủ, giúp… ta
Gieo mầm tu tập… không ngoa, chút nào

Con người tự sống, mình… sao ?
Thiên nhiên, hoàn cảnh… đặt vào, do đâu ?
Chiến tranh, tại họa… chực chầu
Đói nghèo, bệnh hoạn đúng câu… Khổ rồi

Cảm ơn… duyên nghiệp, nhiều đời
Tứ ân che chở, kiếp người… bình an
Nghịch duyên, xin trả… không than
Quán… thêm thấu hiểu, lạc quan tu đường

Mỉm cười mai… trước vô thường

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.