Con Đã Lớn – Tình Cha Mẹ Và Con – Đôi Khi Nước Mắt Phải Chảy Ngược…

CON ĐÃ LỚN

Con đã lớn … nhờ ai … ăn học …
Nhờ Song Thân đã nhọc nhằn nuôi
Nụ cười về đọng trên môi
Khinh Song Thân đó lắm lời miệt khinh

Con đã lớn … kìa … vinh phú quý
Song Thân kia chỉ tí đất bùn
Dưới giầy đã lỡ phải vương
Cười vang coi rẽ … xem thường Song Thân

Con đã lớn … Song Thân khuất núi
Cậy nhờ ai … khóc tủi … muộn màng
Song Thân dạ vững suối vàng
Vì rằng con trẻ … ngày càng ăn năn

Con đã lớn … bước dần nẻo chánh
Từng ngày trôi … rạng ánh bình minh
Nén hương thể hiện chút tình
Báo ân Phụ Mẫu … ước xin vẹn tròn

Con đã lớn … bước đường ân nghĩa
Tổ Thầy khuyên … đền trả Tứ Ân
Tam Quy Ngũ Giới quen dần
Mỗi ngày xin vẹn … ân cần nhớ xưa

Con đã lớn … nào thưa … lời dạy
Thà muộn màng … nhưng cậy chính ta
Song Thân giờ cũng đã xa
Nhưng luôn tưởng nhớ … hóa ra rất gần

Con đã lớn … Song Thân đã khuất
Biết nói sao … nước mắt chảy quanh …
Dấu che … cố gắng gấp trăm
Dẫu không trọn vẹn … nhiều lần hơn xưa

Con đã lớn … gió đùa … đất Úc
Nhớ từng lời … kề lúc Song Thân
Bây giờ sám hối ăn năn
Tuy rằng là muộn … nhưng an bụng này

HẢI TẦN

__________________________________

Đôi khi nước mắt phải chảy ngược!

Đừng để đợi có nuôi con rồi mới chiêm nghiệm
Dù thành ngữ có câu “Nước mắt chảy xuôi”
Đừng đợi song thân khuất núi mới ngậm ngùi
Sao ta không thể … “ Nước mắt chảy ngược! “

Dù tình cảm của cha mẹ …
quan tâm thái quá… khó dừng được(1)
Hãy nghĩ rằng:
làm cho bố mẹ vui, là bổn phận của mình.
Trưởng thành, có giai cấp tốt … chớ miệt khinh
Đừng biến phụng dưỡng cha mẹ thành gánh nặng.

Khi cha mẹ cô đơn trong tuổi già bịnh tật
Rất cần sự an ủi, thăm viếng hỏi han
Chăm lo phương tiện vật chất, tỉnh thần
Khuyến khích, sách tấn tạo niềm vui trong Phật Pháp !

Đừng bắt chước …
Xã hội Tây phương bao biện cho cách sống độc lập,
Sao chép nguyên văn mà quên mất một điều,
Mối quan hệ con và cha mẹ của Á Đông rất khác nhiều
Nhất là trong Tứ trọng Ân đứng đầu là chữ Hiếu!

Có ai biết đến bảy mươi…
Hệ lụy cuộc đời vẫn còn quấy nhiễu ?
Chờ thời gian … người sẽ dấn bước qua cầu
Phận làm con đừng đợi quá trễ mới biết ân sâu
Truyền thống, đạo lý Việt ngàn năm văn hiến!
Bao câu chuyện thương tâm lan truyền xao xuyến
Làm sao khiến nước mắt chảy ngược mới tài… xin khuyên !!!

Huệ Hương

___________

(1) “Tôi dám nói rằng, mọi người mẹ đều biết mình đã đi quá giới hạn nào trong việc yêu thương con mình nhưng ít ai dừng việc làm đó lại được” – nhà tâm lý học Ekaterina Sivanova

__________________________________

Tình Cha Mẹ Và Con…

Tình cha mẹ, và con cái.
Có nhân duyên, nên phải gặp nhau.
Có khi nợ trước, trả sau…!
Kiếp này ai nợ, chung nhau thấy liền.

Có người, con đến ,.. nghiệp duyên.
Cha mẹ trả nợ, triền miên, cả đời.
Hy sinh, chăm sóc, không lơi.
Con nhận ân Phước từ cha mẹ mình.

Có nhà, con nợ .,. đến xin.
Hết lòng, tận Hiếu ,.. trả mình kiếp qua!
Trường hợp không nợ nhau mà.
Cha mẹ, con cái, Hiếu ca nằm lòng.

Luân hồi mấy chục năm ròng.
Cha mẹ nuôi dưởng con đông … có mình!
Người xưa khó nhọc thật tình !
Khác gì mình phải, hết tình nuôi con.

Giờ đây tuổi hạc, mỏi mòn.
Tự lo chăm sóc, trách con làm gì ?
Con bận đàn cháu … lắm khi.
Hỏi thăm cha mẹ, cần gì con lo.

Vật chất nhà nước, đã cho ?
Chỉ mong sức khỏe, rủi ro không màng !
Nhắn tin trò chuyện, rỏ ràng.
Thời Internet, cũng sang đây mà.

Họa thơ, chat bạn, phương xa.
Tinh Thần ! Vật chất, nay ta đủ đầy.
Con cháu là bạn, vui thay.
Không trách ai hết ,.. ngày nay An Nhàn.

Viên An

__________________________________

Con Đã Lớn – Tình Cha Mẹ Và Con – Đôi Khi Nước Mắt Phải Chảy Ngược…

Con giờ lớn… cha, mẹ già
Nhờ ai… sinh dưỡng, để mà thành nhân
Nhưng khi tuổi lẫn… khổ thân
Cằn nhằn, khó chịu lúc cần… hỏi han

Đàn con đã lớn… muộn màng
Song đường… theo hạc, khói nhang tiếc thầm
Khi xưa… tại thế, lỡ lầm
Trọng ân, hiếu nghĩa… thực tâm chưa tròn

Vì tình… cha mẹ và con
Cù lao chính thật, biển non… khó bằng
Hy sinh… nào xá, nhọc nhằn
Từ khi tấm bé, lớn chăn… cháu đàn

Tình… cha mẹ buộc, con ràng
Nợ duyên tiền kiếp, trăm ngàn… đời nay
Luân hồi… theo đó, trả vay
Cậy cha khi nhỏ, già… thay con nhờ

Nuốt đi nước mắt, giả… ngơ
Khóc thầm, chảy ngược con khờ… nào than
Lơ là… phụng dưỡng, hỏi han
Vì đang nhiều việc, bận… ngàn trăm công

Tuổi già, nghĩ rảnh… ở không
Giúp con, đỡ cháu trách… chồng hỏng hư
Lỗi thời cha mẹ… qủa như
Hai ba thế hệ, khác chừ… tất nhiên

Già rồi… vướng bận, con phiền
Thôi thì độc lập, tùy duyên… lo mình
Khi còn khỏe mạnh, anh minh
Yếu thời… dưỡng lão, chờ phiên dọn vào

Chảy xuôi nước mắt, chớ… trào
Thế thời, thay đổi… đòi nào giống xưa
Mẹ cha bổn phận, trọn… vừa
May… con hiếu nghĩa, đã thừa phước duyên

Mẹ cha, con lớn đều… riêng

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.