Khi Bị Mắng – Cảm Thọ Vô Thường – Hãy Làm Tốt Việc Của Mình

KHI BỊ MẮNG

Khi bị mắng … đừng nên chán nản
Chỉ vài giây trôi thoáng qua thôi
Nên lòng vẫn nhẹ nụ cười
Lạc quan thanh thản sống đời ung dung

Thử ngẫm xem đã từng dùng bữa
Ăn tay không chẳng đũa bao giờ
Việt Nam từ thuở bé thơ
Đều quen như thế dám mơ khác người

Cũng như thế cả đời sóng gió
Nếu biển yên … cuồng nộ … xa xăm
Làm sao ta biết thế trần
Những khi vấp ngã … Tứ Ân cao dày

Ai cũng biết sau ngày đêm đến
Sao mãi còn tìm bến vu vơ
Trần này đâu phải bài thơ
Ngọt ngon phải có … nào ngờ khổ đau

Khi bị mắng … tìm câu kinh kệ
Chuyện buồn kia quen lệ đi thôi
Trên môi thoáng nhẹ môi cười
Sống ung dung đó mây trời nhẹ bay

HẢI TẦN

__________________________________

HÃY LÀM TỐT VIỆC CỦA MÌNH!

Có oan ức, đừng thanh minh bày tỏ !
Chọn cách mỉm cười để đối mặt … một khi
Trắng hay đen… hãy nhìn nhận bản thân đi
Thời gian sẽ có câu trả lời chính xác nhất!

Hành trì theo Chánh pháp từ kim ngôn Phật !
Dù không ít lần ta đã bị kết tội oan,
Bị mắng rầy thì tự nhủ “nghiệp mang”
Kiếp nào đó mình cũng hiểu sai về người khác.!

Quan trọng là thái độ phục thiện, quan sát!
Đừng mang hòn đá nặng ấy bên mình
Kỹ năng đầu tiên bình tĩnh, lặng thinh
Giữ phẩm chất thanh cao, không tranh biện!

Thanh thản ung dung, tiếp tục làm tốt việc!
Nếu có cơ hội khi đúng lúc, đúng thời
Nhẹ nhàng giải thích… chỉ chút hiểu lầm thôi
Cầu mong quan hệ được trong sạch tiếp nối!

Nguyện chớ để vô tình tạo thêm nghiệp, tội!
Bài học Đời… luôn nằm trong chữ cảm thông
“ Cái tôi đích thực ”, luôn khắc ghi KHÔNG
Chẳng một người nào có thể làm vui lòng tất cả
Càng ỷ thông minh, càng khó khả năng buông xả !

Huệ Hương

__________________________________

Cảm Thọ Vô Thường…

Vô Thường thay đổi sát na…
Cảm thọ, luôn đổi khiến ta vui buồn.
Chánh niệm quán chiếu tâm luôn.
Lúc bị trách mắng, dùi chuông gỏ đầu

Rất nhanh tâm trạng lo rầu.
Ai chạm ngã mạn, ta đâu nhịn người.
Như điện, miệng tắt nụ cười !
Tìm lời đáp lại, mười mươi cho bằng !

Mặt đỏ giận tức gia tăng.
Chánh Niệm phút ấy, hung hăng lắng dần.
Cảm thông đối tượng đang sân
Đặt mình hoàn cảnh, tha nhân hiểu người.

Vô Thường, nguôi giận đi rồi !
Hiểu chút lý đạo, qua rồi niệm sân !
Buồn, Vui, Giận, Sợ, luôn gần.
Sinh sinh, diệt diệt, bàn cân công bằng.

Luân hồi ý niệm Khuyên răng.
Hiểu Thương đối tượng phải chăng Tâm Từ…?
Khi bị la mắng như… như.
Vượt bài thi khó, tâm tư An Hoà…

Viên An

__________________________________

Khi Bị Mắng – Cảm Thọ Vô Thường – Hãy Làm Tốt Việc Của Mình

Khi xưa bị mắng… dỗi hờn
Bề trên khuôn phép, muốn hơn… nên người
Bây giờ tuổi sáu… bảy mươi
Thèm nghe dạy dỗ, qua đời… mẹ cha

Khi xưa bị mắng do… ta
Còn nông nổi, háo… thắng ma đưa đường
Nay khôn lớn rỏ… tỏ tường
Qúy trân lời bảo, răn thương… chỉ mình

̣Đừng cho… ngã mạn, vô minh
Nổi sân tức giận, thật… tình càng sai
Người la mắng đúng là… thầy
Bằng không cũng lỗi… diễn bày chưa thông

Đặt mình cảm thọ… thật lòng
Dùng tâm quán chiếu, gút… trong chỗ nào
Nhận sai cũng chẳng hề sao…
Một lời xin lỗi cười xòa… hòa nhau

Hãy làm tốt việc mình… đầu
Còn lời bị mắng, hẳn âu… chưa tròn
Thập toàn… khó tựa trèo non
Biết sai tu sửa, đểm son… đáng mừng

Hãy làm tốt, bị… mắng đừng
Khả năng giới hạn, có… chừng ấy thôi
Việc… khi lầm lỡ, qua rồi
Cho chìm qúa khứ, dần trôi… lắng chìm

Xin đừng… bới vết lông chim
Ai người cũng hiểu, tốt tìm… hướng đi
Nhưng do nghiệp chướng… gieo thì
Luôn… ma dẫn lối, làm gì cũng sai

Cảm… mình bị mắng như ai
Nhẹ khuyên, cố tránh lời gai…. trách người
Ý tu, khẩu nghiệp dần vơi
An nhiên, thanh thản mỉm cười…. bỏ qua

Đừng… vô thường tiếc xẩy ra

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.