Từ Khổ Đau – Biết Mình Biết Người – Cảm Thọ Khổ Vui…

TỪ KHỔ ĐAU

Từ khổ đau làm nên hạnh phúc
Ngẫm nghĩ xem tùng lúc thấy ngay
Như khi nếm trải đắng cay
Bừng con mắt dậy tỉnh say cũng mình

Cũng chính vây chí tình đối đãi
Đừng bao giờ đày ải một ai
Một lòng hai chữ từ bi
Là con Đức Phật nên chi khác người

Dẫu thua thiệt … nụ cười vẫn nở
Trên môi xinh hớn hở với người
Như mây trắng nhẹ trên trời
Ung dung thanh thản cả đời bay cao

Chuyện chê khen không bao giờ chấp
Lòng vui tươi tay chắp hoa sen
Cho ta và cả thân quen
Niết Bàn hiển lộ một bên thật gần

Bước vào đạo bình an sẽ có
Bao não phiền nỗi khổ trôi xa
Bao người Phật Tử hoan ca
Ta Bà phút chốc biến ra Liên Trì

Từ khổ đau tức thì hạnh phúc
Khi tâm ta lập tức đổi thay
Nếu như đã biết hôm nay
Luôn luôn hé nở nụ cười trên môi

HẢI TẦN

__________________________________

BIẾT MÌNH, BIẾT NGƯỜI !

Có đôi lúc, cần mạnh dạn phá bỏ khuôn phép!
Vẫn không vi phạm chuẩn mực đạo đức con người
Để khám phá thế giới, hoà nhập cuộc sống vui tươi
Đừng khăng khăng giữ lập trường muốn bảo thủ !

Có đôi lúc cần phân biệt tự tin và tự phụ
Tin rằng năng lực bản thân mình luôn đi đầu
Kiêu ngạo nổi lên dần thấm vào sâu
Mất phán đoán và không còn tỏa sáng

Học được… ”Khí chất là tính năng cơ bản”
Khi hành động, cảm nhận, suy nghĩ phát xuất ra
Đặc điểm biểu trưng trong mỗi chúng ta
Ảnh hưởng quan trọng đến tương tác, giao tiếp!

Mời tư duy một danh ngôn thật minh triết (1)
Cái hay của người tự tin luôn biết người biết ta
Khôn khéo, đầy khiêm tốn tiến bước thật xa
Biết lúc nào buông bỏ, cho cuộc sống thêm thú vị !

Học Thiền Sư Ajahn Chah lời dạy thật ý nhị (2)
Hãy chấp nhận nhược điểm ai đó xung quanh
Giúp họ sửa chữa lỗi lầm, hoàn thiện bản thân
Với lòng vị tha, khoan dung sẽ chan hoà cởi mở,

Thực tế vẫn còn người “mắc bịnh ngôi sao” khó gỡ
Thôi thì rèn luyện cho mình ý chí kiên cường
Rời bỏ khỏi vùng an toàn, chớ lụy vấn vương
Biết mình có thể:
“điều khiển, kiềm chế khả năng chịu đựng”
Bản lĩnh hay nhu nhược… cá tính nào thích ứng ?

Huệ Hương

(1) Khi ứng phó với người khác, hãy nhớ rằng bạn không ứng phó với những sinh vật của lý trí, mà là những sinh vật tràn đầy định kiến và được thúc đẩy bằng lòng kiêu hãnh và tính tự cao. –Dale Carnegie
(2) Cho mình hơn người là trật rồi. Cho mình bằng người cũng trật nữa. Cho mình thua người cũng trật luôn. Nghĩ mình hơn người thì kiêu căng sẽ nổi dậy. Nghĩ mình bằng người sẽ thiếu kính trọng khiêm nhường. Nghĩ mình thua người sẽ nhụt chí thiếu tự tin. Hãy buông xả tất cả đi! – Ajahn Chah

__________________________________

Cảm Thọ Khổ, Vui…

Cảm thọ tâm luôn biến đổi !
Luôn Vô Thường, mây trôi nổi trên không.
Một cơn gió nhẹ phiêu bồng.
Mây đen tan biến, trời trong nắng vàng.

Không khổ đau nào, không tan.
Thời gian thuốc quý hơn vàng, đem đi.
Khổ đau, Hạnh Phúc, sầu bi.
Luân phiên thay đổi, lụy phiền người mê !

Bàn tay hai mặt, đừng chê.
Tay úp, tay mở,thưộc về tay ta.
Như trời lúc nắng, mưa sa.
Sáng sớm vui vẻ, chiều va chạm buồn !

Như như tâm tịnh giữ luôn.
Nhân duyên Vui, Khổ như luồn khói tan.
Chân Tâm thanh tịnh trời ban.
Đừng quên ông Chủ, lang thang sáu Trần

Không chấp đau khổ lúc sân.
Cũng không hạnh phúc, những lần cẳm vui.
Sống đời cảm thọ dập vùi.
Giữ tâm không động … đẩy lùi thế gian.

Đang Sống Cũng Có Niết Bàn .!!

Viên An

__________________________________

Từ Khổ Đau – Biết Mình Biết Người – Cảm Thọ Khổ Vui…

Từ qua đau khổ, tỉnh say
Nếm nhiều thức… dậy đắng cay, thấu đời
Từ bi… Phật chỉ, bảo lời
Chớ gieo ai… ải để vơi, hận thù

Từ qua đau khổ… gắng tu
Dạ ghi chữ Nhẫn, cho dù… thiệt thua
Khen chê, vướng bận chi… mua
Rước thêm phiền não, cay chua… đắng lòng

Biết mình, thấu biết… người xong
Đều cùng suy nghĩ, nào mong… khổ sầu
Khéo khôn, khiêm tốn… làm đầu
Tự tin buông bỏ, lỗi… đâu việc gì

Biết người, nào phải… ta thì
Ai không nhược điểm, cần chi… biện bàn
Một lời nhận lỗi… an toàn
Vị tha qua giận, thời gian… hiển bày

Đúng, sai tự sẽ… hiểu ngay
Mây đen tan biến, thêm đầy… tình sâu
Con người cảm thọ khác… dầu
Khổ đau, hạnh phúc vui… sầu lụy bi

Đồng tiền sấp ngửa mặc… khi
Vẫn cùng giá trị, khác… chi mặt nào
Khổ, vui cảm thọ… nhận vào
Tùy… Tâm quán chiếu, chấp… sao đổi dời

Từ đau khổ, lúc… vào đời
Biết mình non dại, dễ… lơi buồn cười
Khi già… hiểu biết ta, người
Dần thay quan điểm mấy mươi, chục… lần

Khổ, vui cảm thọ suy… chân
Dù cùng sự việc, tùy nhân… lúc nào
Khả năng, kiềm chế… ra sao
Hành vi xử sự, dựa vào… đổi thay

Hiểu rồi… buông khỏi bỏng tay

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.