Nợ…

Ngẫm thế gian … sao mà lắm nợ
Bao trả góp nỗi sợ kéo dài
Như xe nhà đó hằng ngày
Nhà bank thu lãi .. phận người khó ghê

Rồi vô thường chợt về bên cạnh
Phận người kia đất lạnh vùi nông
Xác thân tứ đại trả xong
Những gì vay mượn … ước mong trả hoàn

Ngẫm thế gian … sao toàn là nợ
Nợ chính con và vợ hay chồng
Nên giờ phải trả không buồn
Kẻo không mai hậu chất chồng thêm lên

Chính vì thế không quên tu tập
Mặc nợ nần tu lập tức nhanh
Cũng như cháo nóng múc quanh
Mỗi ngày một chút … xin hoàn trả thôi

Ngẫm thế gian … tươi cười trả nợ
Không chút sầu, nhăn nhó … chau mày
Biết rằng nghiệp quả quá dày
Sanh ra để trả xưa … vay đó mà

Chính thực thế Ta Bà là vậy
Muốn thoát ra phải cậy chính mình
Thực hành lời dạy trong kinh
Cũng ôn cùng tập … mà tin rõ ràng

Ngẫm thế gian … nhẹ nhàng trả nợ
Bình an lòng … nghìn khó đều qua
Khổ đau tất cả đều xa
Chung quanh ta đó thế là an nhiên

Chung quy đó … chính duyên nhân quả
Cho thế nhân chọn lựa tu hành
Trả xong món nợ sẽ thành
Liên Trì bên cạnh Niết Bàn đâu xa

12/10/2023 Melbourne
HẢI TẦN

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.