Kiếp Người – Phù Du Kiếp Nhân Sinh

Kiếp Người

Kiếp người – bọt sóng biển mênh mông.
Sống chết tại thiên, chớ bận lòng.
Nắng đẹp bình minh, chiều sạm tối.
Mùa xuân lá mọc, héo mùa đông.
Lã Vọng, Phan Lang đều chết cả.
Thiên nhiên vận vật cứ xoay vòng.
Kiếp đời đã vậy, đừng than vãn.
Về tây nắng ngả, nước về đông.

~ Trần Nhân Tông ~

___________________

Bọt biển đời người chớ đợi mong
Tử sinh đã định bận chi lòng
Thanh xuân mới đó, giờ … già khụm
Sức trẻ xưa, nay… ngại sợ đông
Đại Hãn, Trụ vương cũng… chết cả
Hoa Đà, Biển Thước hết đời… vong
Sắc không, sai đúng so… phiền vãng
Tự tại, bình an… mặc gió giông

Gió sương số kiếp trả mênh mông.
Vẫn thế xẩy ra… chẳng muốn lòng
Nghèo khó, bệnh đau mặc… có tối
Thiện lương, phúc đức chóng… qua dông
Sa cơ Câu Tiển vượt… lên cả
Lạc bước Quan Trường vây phá… vòng
Đời người chớp mắt, gần mồ… vãng
Tín tu Phật chọn, rẽ… xa đông

Tây phương Bát Nhã sẵn thuyền…. dong

tp

____________________

Phù Du Kiếp Nhân Sinh

Đời người như chiếc lá phù du
Tựa giấc chiêm bao theo tiếng ru
Giàu sang tước vị rồi tay trắng
Quay cuồng , chua xót hận thiên thu
Biệt ly, theo úa vàng sinh tử
Hoàng hôn bóng ngả mới lo tu
Nhân sinh một kiếp nên chấp nhận
Trực tâm, ngay thẳng bước nhàn du!

Nhàn du sống được mấy mùa thu?
Chọn cách sống sao biết cương nhu
Rồi ra ai cũng về cát bụi
Cớ chi phút cuối vướng hận thù
Chọn cách bao dung ghi dấu sáng
Giản đơn bình dị lướt sương mù
Nhân sinh một kiếp đừng nặng gánh,
Hồng trần, sinh tử khói vi vu !!

Huệ Hương

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.