Chớ – Lệch Niềm Tin Khi Nhìn Qua Góc Lăng Kính – Quán Tâm Sơ Cơ…

CHỚ ….

Chớ dại dột phê bình kẻ khác
Bởi vì mình biếng nhác thế thôi
Nhớ rằng người gặp trên đời
Thích Ca đó bạn Như Lai thật mà

Xin đừng nói gần xa … mà tội
Bồ Tát đó … kẻo lỗi … bạn ơi
Chung quanh sẽ có tiếng cười .
Vội mà kiêu mạn … kiếp người uổng thôi

Rồi từ nay từng giây… khiêm hạ
Người quen và … kẻ lạ yêu thương.
Bước chân tu tập nghìn đường
Thênh thang rất nhẹ … vương vương … thật tròn

Ngày tháng trôi … bào mòn nghiệp xấu
Nhất là tật … mãi đấu tranh … mau
Lời kinh đã thuộc từ lâu
Chỉ còn thực tập sắc màu … từ bi

Cả hỷ xả … đường đi Phật Tử
Há nào quên cư xử lục hòa
Những người quen biết gần xa
Chính là Bồ Tát cho ta thực hành

Không phê bình ai … check chính ta
Loại trừ tánh xấu … mà ta vướng … rồi
Ta hiểu ta có nụ cười
Thênh thang gió nhẹ mây trời thoáng bay

Nguyễn Thiên Nhiên

_________________

Lệch niềm tin khi nhìn qua góc lăng kính…

Được bạn khuyên phải tự nhủ :
“Mình là người có ý chí, nghị lực! ”
Luôn thầm thì với lòng
“không bao giờ đánh mất niềm tin vào bản thân”
Biết trau dồi, rèn luyện đáp ứng mọi phẩm chất tăng dần
Biết mình mình là ai, sống thế nào để có ý nghĩa, giá trị !

Đừng nhìn qua người qua lăng kính, nên tri kỷ, tri bỉ
Sự hiểu biết con người nhiều hình thái khác nhau
Đừng chú trọng “làm thế nào”
mà phải kiểm tra “TẠI VÌ SAO”
Hãy lắng nghe một ai đó… đôi khi
mang lại những đóng góp hữu dụng!

Một câu nói sâu sắc nếu được hiểu và trân trọng
Niềm tin mãnh liệt có thể tạo ra điều bất khả thi
Đừng để nỗi sợ muôn đời che lấp đường đi
Phải là người quyết định “NÓI ĐƯỢC, LÀM ĐƯỢC”

Vì không một việc thiện nhỏ nào mà không sanh phước
Phải rút kinh nghiệm đừng nói chuyện cho vui
Sẽ hứng chịu nhiều tập kích, kết quả thối lui
Hãy can đảm chấp nhận hiện thực và hàn gắn
Niềm tin chân chính là động lực tiến lên, vượt thắng !

Huệ Hương

(1) ánh sáng sẽ tán sắc qua lăng kính Khi có tia ló ra khỏi lăng kính thì tia ló bao giờ cũng lệch về đáy lăng kính so với tia tới.
Góc tạo bởi tia ló và tia tới gọi là góc lệch D của tia sáng khi truyền qua lăng kính.

_________________

Quán Tâm Sơ Cơ…

Nhớ câu chuyện năm xưa học Phật.
Có một người tự đóng chiếc giường.
Đo bằng mình đóng rất dễ thương.
Lấy số đo giường, làm tiêu chuẩn.

Muốn mọi người vừa giường ngu xuẩn.
Ai dài hơn chặt bớt cho vừa !!
Người lùn cụt, kéo dài được chưa !?
Lấy cái Ta ra làm tiêu chuẩn.

Nghe vô lý, nhưng ta làm vậy…
Lại có khi xét người, việc đó đây.
Qua màu kính trên mắt hiện nay.
Nhìn mọi vật nhuộm màu cặp kính.

Tu học, Ngã chấp là chính.
Câu chuyện trên cái Ta chuẩn thôi.
Hể khác ta là sai hết rồi…
Quán chiếu chuyện trên xả bạn ơi.

Nhìn cuộc đời nắng đẹp rong chơi.
Đừng dính mắc sau màu mắt kính.
Xem cái Tôi quan trọng, cố định.
Xả Ngã Pháp mới mong tiến tới.

Tu đúng đường, quán chiếu tâm mình.
Bỏ chữ Tôi, cho đời Hạnh Phúc…

Viên An

_________________

Chớ – Lệch Niềm Tin Khi Nhìn Qua Góc Lăng Kính – Quán Tâm Sơ Cơ…

Chớ dùng… lăng kính của mình
Góc nhìn… kẻ khác, phê bình lệch sai
Tâm cơ… sơ đẳng chẳng ai
Quán thông tính tuệ, Như Lai đạt… mà

Khiêm cung… thủ hạ, nhủ ta
Quán tâm cơ vẫn sơ… tha nhìn người
Góc lăng kính lệch… mười mươi
Tin rằng khó vẹn… chớ cười, lỗi ai

Chớ vì kiêu mạn, nhận… tai
Nghĩ mình trí lực, phẩm tài… tự tin
Cái tôi lăng kính… góc nhìn
Quán tâm cơ rõ… trạng hình đúng, sai

Chớ đừng… chú trọng bề ngoài
Đặt tâm giá trị, sơ khai… làm đầu
“Lắng nghe” hữu dụng… nói câu
Quán vui lỡ miệng, hối cầu… được sao

Chuyện xưa… giường đóng, tệ bao
Cái tôi tiêu chuẩn, khác nào… xuẩn ngu
Đã là… Phật tử học tu
Xả buông chấp ngã, hòa nhu… giữ mình

Chớ đem lăng kính góc nhìn
Ngỡ ta hoàn hảo, vô tình… mắc tai
Quán… nào ai có, giống ai
Tự mình áp đặt, người ngoài… ngẫm đi

Niềm tin chớ lệch… từ bi
Tâm thường quán chiếu, trước khi mở lời
Nghiệp duyên… khẩu ý, đừng lơi
Phật răn… vạn pháp, tuỳ thời hợp ai

Khác ta… chưa hẳn, đã sai
Chớ vì dính mắc “ngã”… hoài lệch tu
Quán lăng kính hiểu… ta ngu
Chỉ là hạt cát,nhỏ u minh… nhiều

Giữ tâm tỉnh lặng, NHẪN… điều

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.