Xin Cảm Ơn – Túc Duyên Được Ban Ý Chí Và Nghị Lực – Tứ Trọng Ân…

XIN CẢM ƠN …

Xin cảm ơn trời cao đất rộng
Từng cho mình cơn mộng đắng cay
Bây giờ đã tỉnh cơn say
Sót người vô hạn đôi tay bọt bèo

Dẫu rõ ràng có nghèo vật chất.
Những lời kinh mãi cất trong tim
Thành nên lời đó lặng im.
Với hành động nhỏ làm tin với đời

Cùng nụ cười với người đạo hữu
Khuôn mặt hiền thầm nhủ cố luôn
Vì đời hai chữ sắc không
Tỏ tường ý đạo hằng ôn mỗi ngày

Xin cảm ơn lời Thầy Tổ dạy
Để rồi thực tập … cậy … trông hơn
Như trăm ngàn suối và sông
Đều lần lượt đổ nơi Đông Hải mà

Từ buổi ấy thật thà … tu tập
Chí tâm đem … để áp dụng hoài
Vào trong mỗi phút mỗi giây
Những khi ma chướng … nhớ ngay … lời Thầy

Pháp nhũ đó duyên may mới gặp
Nhanh chóng tu … thực tập cho tròn
Kẻo thời gian đó chẳng còn
Rồi tam đồ nọ … chắc mong phải vào

Nguyên Thiên Nhiên

_________________

Túc duyên được ban ý chí và nghị lực…

Phật pháp không thể tồn tại trên lý thuyết
Chỉ có ý chí và nghị lực mới giúp lội ngược dòng
Giúp tự phát triển bản thân
để không né tránh, gánh gồng
Vì quản lý được cuộc sống là chuỗi dài cần giải quyết!

Hy vọng và kham nhẫn,
hai phương thuốc linh nghiệm rất cần thiết
Nhiều lúc phải có cái tỉnh thức mới kịp thời,
Nhanh chóng phát hiện,
rồi dùng ý chí, nghị lực … xa rời
Mời nghe Albert Einstein
“Trong giữa khó khăn luôn tồn tại cơ hội…”

Hãy cám ơn túc duyên đã giúp ta biết kết nối
Dù trong ta sẵn tất cả mọi thứ,
với sự thuần khiết thiện lành
Chỉ cần cải thiện điểm yếu
phát huy những điểm tốt thật nhanh
Chắt lấy và giữ lại cái gì là tinh tuý
Khéo xử thế theo Nhân, Trí, Dũng sẽ …
trở thành người giá trị !

Chỉ có túc duyên mới may mắn vượt qua
Hạnh phúc không phải từ thế giới bên ngoài
mà chính ở trong suy nghĩ của chúng ta,
Hãy cám ơn quá khứ
nhiều kiếp đã nỗ lực tinh chuyên tu tập
Lòng thiết tha “sống có lý tưởng” qua nhiều tầng cấp !

Dù mỗi con người đều là kiệt tác do Thượng Đế tạo ra,
Chúng đầy tự nhiên và linh động, nhưng phải bỏ CÁI TA
Xin trân trọng cám ơn “được làm chính mình” mà
Nghị lực và ý chí, là động cơ lớn nhất trong cuộc sống !

Huệ Hương

_________________

TỨ TRỌNG ÂN…

Thời gian vẫn vô tình trôi mãi.
Tuổi xế chiều, mới thấy qua mau.
Những ngày đầu năm chưa nhạt màu.
Mình sắp đến Vu Lan tháng bảy.

Rồi cũng vậy, mọi chùa đều thấy.
Nhắc nhở mùa báo Hiếu mẹ cha.
Đã có thân hiện hữu ta bà.
Tạo hình vóc Ơn cha mẹ nặng.

Ơn xã hội truy rèn năm tháng.
Học làm người, thành đạt lợi danh.
Đất nước này dung chứa mới thành.
Có cuộc sống, tạ ơn đời vô hạn.

Trọng ân thầy tổ, ban huệ mạng.
Dẫn dắt tâm từ thưởng sơ cơ.
Hiểu Sắc Không vượt khổ đến bờ.
Phước Đức nhận được ân giải thoát.

Hiểu được hết tứ trọng ân nặng.
Sống sao cho xứng đáng thọ ân.
Một lòng tu, hướng thượng ân cần.
Tứ trọng ân nằm lòng ghi tạc.

Viên An

_________________

Xin Cảm Ơn – Túc Duyên Được Ban Ý Chí Và Nghị Lực – Tứ Trọng Ân…

Cảm ơn… sinh tạo Mẹ Cha
Tứ ân trọng… dũa, rèn ta thành người
Xế chiều tuổi bẩy, tám… mươi
Còn thân hiện hữu, mỉm cười thảnh thơi

Cảm ơn cay đắng cuộc đời
Ban thêm ý chí, vượt thời… khổ đau
Túc duyên nghị lực càng sâu
Rõ ràng vật chất, chỉ câu… “áo ngoài”

Cảm ơn chứng ngại, nghịch tai
Túc duyên ý chí đạo ngày… tỏ hơn
Sắc không… hai chữ thật chơn
Chướng ma nghị lực, nào sờn… chí tâm

Mỗi giây thực tập âm thầm
Cảm ơn Thầy Tổ, thậm thâm ban lời
Đuốc soi ý chí rạng ngời
Nhẫn kham, nghị lực tuyệt vời… từ bi

Khó khăn… tồn tại cửa đi
Túc duyên kết nối biết gì… phải theo
Cám ơn thử thách cheo leo
Phát huy tinh tuý vượt… đèo, ải chông

Làm người danh lợi, thành công
Trải qua cuộc sống, gắng trồng… tư lương
Thiện lành… cảm tạ yêu thương
Tứ ân ban tặng, vô lường… công lao

Túc duyên nhận khó, trả… sao ???
Mẹ cha… xã hội, đã trao cho mình
Làm người sống thấu chữ tình
Cảm ơn ân trọng… phải gìn, phát huy

“Sắc Không” hiểu rõ ngẫm suy
Sống sao xứng đáng, chớ tùy nghi… buông
Chuyên tâm tu tập, hằng luôn
Trí nhân, dũng tuệ… hướng nguồn từ bi

Mỉm cười ơn tạ… lúc đi

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.