Tặng – Nhận…

TẶNG …

Tặng phẩm vật không mong cảm tạ
Nhưng lòng thành … mong quả thiện lành
Tâm người sớm sẽ bình an
Xa lìa khổ não … lòng thanh thản hiền

Thử nghĩ xem … là duyên tiền kiếp
Nên bây giờ nối tiếp gặp nhau
Trao quà mong thuận đường tu
Ta người nâng đỡ để mau Niết Bàn

Đã gặp gỡ trần gian huynh đệ
Há lơ là xử tệ không nên
Huống hồ … cũng đã người quen
Duyên xưa đã chín … há quên sao đành

Tặng phẩm vật … lòng vàng … gửi đến
Mong ước người lưu luyến nhớ thương
Để mau qua khỏi tai ương
Bước chân vững chãi … mỡ lòng thênh thang

Sẽ giúp lại chung quanh … kẻ khó
Khi cơ may … rồi có ngày mai
Vòng tròn thật đẹp đó đây
Giúp nhau mãi mãi … từng giây … kín hoài

Như đêm qua … rồi ngày sớm đến
Tất cả là đồng quyến thuộc nhau
Sen hồng rồi nở thật mau
Ta Bà , Cực Lạc … có đâu xa lìa

Nguyễn Thiên Nhiên

_______________


Từng miếng ăn thức uống hằng ngày.
Cũng do duyên trước, nay bày ra.
Hôm nay vui vẻ nhận món quà !
Tâm ý người gởi, cho ta mà.

Cảm xúc đầu, vui cười cảm tạ.
Sau nghỉ về tâm ý người cho !
Muốn nói lên tình cảm, đừng lo.
Món quà sứ giả … câu chân tình !

Tặng phẩm này thay lời nói tốt.
Không cầu mong báo đáp đền ơn.
Nhìn môi người nhận nở nụ cười.
Ánh mắt hạnh phúc, lòng vui thay.

Cùng sống chung ta bà duyên trước.
Tất cả là quyến thuộc từ lâu.
Cảm tình hoà ái ta trao nhau.
Chút hạnh phúc nhỏ, mau tặng người.

Hạnh phúc này như viên ngọc nhỏ.
Tích lũy nhiều, lâu kết thành xâu.
Đeo lên lòng sẽ hết ưu sầu.
Tạo duyên An Lạc, đây khỏi tìm

Viên An
NHẬN…

_________________

Tặng – Nhận…

Cho đi tăng phẩm do lòng
Mong rằng chia sẻ, nào trông nhận gì
Cảm ơn có… cũng hơn chi
Người mà hạnh phúc, được chi… vui bằng

Tặng hay bố thí nguyện rằng
Nào vì mục đích phước đằng ngày sau
Thấy người cơ nhỡ khổ đau
Tâm không ngoảnh mặt được đâu phải làm

Thiện lành nghĩ tích đức lầm
Vì mình đã nhận an tâm lấy về
Thật ra đã nợ nhiều bề
Từ khi tấm bé học, nghe… thành người

Miếng ăn thức uống của trời
Không dưng tự có… cả đời nhận chi
Mẹ Cha ân trọng, non… bì
Thầy sư, bè bạn giúp… thì tính sao

Xưa câu “cháo múc, của trao”
Ngẫm cho… được mấy, nhận vào bao la
Huống hồ duyên nghiệp sâu xa
Trả còn chưa hết, vay ta kiếp này

Tặng ra phẩm vật nhỏ thay
Chẳng qua thoáng chốc, xài ngay hết rồi
Nhận ân mang nghĩa, nặng ôi
Khó bề đáp lại, trọn thôi ân bồi

Đường tu Pháp thí sao hồi
Phật và đạo hữu, cùng ngồi sẻ chia
Đó là tăng vật… ấy kia
Nhận ra tỉnh ngộ, gần kìa Phật tâm

Lời vàng chân lý thậm thâm
Ngàn năm người nhận, khó nhầm lẫn sai
Lời hay… sao chẳng dùng thay
Món quà sứ giả, uổng đầy… ngoài tai

Tặng không duyên nhận… bi ai

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.