Đón Xuân… Tự Nhủ…

Mỗi năm… có cả hai lần đón Tết
Âm hưởng Tết Tây xong lại đến Tết Ta
Quà, bánh, sô cô la tồn đọng đầy nhà
Luẩn quẩn loanh quanh làm sao hết trống ?

Lại thêm phong tục lễ nghi truyền thống
Biếu xén, dọn nhà, tẩy rửa bụi năm qua
Bận rộn cả ngày… đâu thể soi ta
Thật uổng phí thời gian còn lại quá !!!

Nay tự hứa mặc cho người đánh giá
Giữ vững lập trường giải thoát tử sinh
Tinh cần ngày ngày từ lúc bình minh
Bình thản đón Xuân, vui trong Ý Đạo

Huệ Hương



ĐÓN XUÂN …TỰ NHỦ

Dù biết là, chỉ Mùng Một ngày Tết
Nhưng mọi người chuẩn bị Tết Tây / Ta
Nguyên một tháng, dọn dẹp mua xắm quà
Dù bận rộn, nhưng quen rồi truyền thống

Có những lúc, đêm ba mươi nhà trống
Chỉ một mình, lặng lẽ đón Xuân qua
Càng thấm thía, câu “lữ khách xa nhà”
Hè Melbourne mà tâm hồn thấy giá

Tự hỏi thầm, chăng mang sầu bi quá ???
Còn bao người, vất vả kiếm mưu sinh
Hay bệnh hoạn, chống chọi giữ thân mình
Sao không nhận, đang… sủng ân hưởng / tạo

Mỗi ngày qua… hãy sống vui Đời & Đạo

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.