Xuân… Ngọc

Thời gian tạm trú trên quê hương thứ nhất,
Nay ngắn hơn so với chỗ thứ hai…
Tết năm nay chẳng muốn sắm… cổ bày,
Cảm niệm sâu sắc thiên tai… mong thoát khỏi !

Cầu nguyện tận lực… tình huống mau thay đổi …
Trở về làng… người thoát lưu lạc rày đây …
Nhiều nguồn hảo tâm … chung sức góp tay,
Gầy dựng lại với công năng tái tạo.

Cộng đồng ta… vui Xuân không quên ủy lạo
Giữ hồn dân tộc … qua hình ảnh mái chùa
Xuân …Ngọc trong lòng … tha thiết đuổi xua…
Phiền não, vô minh thôi … đừng cư trú !

Chúc mừng đầu năm … ngữ ngôn thanh tú !
Trao nhau ngàn lời quý kính thân thương,
Dẫu mai sau cách biệt … luật vô thường …
Mỉm cười nhẹ … từng hưởng chung Xuân … Ngọc !!!!

Huệ Hương ( Xin được gọi mùa Xuân khi vào tuổi thất thập là Xuân… Ngọc )

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.