Mẹ – Chỉ Một Ngày Trong Năm Không Đủ !!! – Cảm Nghĩ Một Người Mẹ Trong Ngày Mother Day

Chỉ Một Ngày Trong Năm Không Đủ !!!

Đôi lúc nhận ra cuộc đời tàn nhẫn lắm !
Kế ” kim thiềm thoát xác ” có thể ngộ ra
Đếm đầu ngón tay bao kẻ thương ta ?
Còn lại ai mang bàn tay nhung bọc sắt !!!

Thôi quay về những giáo điều nguyên tắc
Dẫu nhị nguyên nhưng sống đúng con người
Lễ, Nghĩa, Trí, tín giữ chặt bảy phần mười
Hành xử nhau trong phạm vi nhân bản !!!!

Tìm đâu bạn vàng tri kỷ cùng năm tháng ?
Khắp thế gian thật sự chỉ Mẹ thôi !!!
Tình cảm thiêng liêng cao trọng nhất đời.
Cay đắng ngọt bùi sẻ chia mãi mãi !

Chẳng cần đếm đong nói chi tính lãi
Vượt thắng không gian, luôn cả thời gian
Tình mẹ bao la dù những lúc thật gian nan
Xin đừng tri ân Mẹ một ngày trong năm là đủ !!!

Huệ Hương

__________________

 

Cảm Nghĩ Một Người Mẹ Trong Ngày Mother Day

Học kinh Phật, Vô Thường, là chân lý.
Dòng thời gian, biến chuyển, chẳng còn chi !
Còn một thứ, vô thường không xoá đi.
Vẫn rạng ngời, muôn thuở: Mẹ thương con

Vô thỉ đến nay, sông cạn, đá mòn …
Tình mẹ thương con, có bao giờ vơi cạn.
Những điệp khúc nhắc hoài, không nhàm chán
Là tình mẹ… thiên chức, đễ thương con.

Khi thành đạt, người ganh ghét, vẫn còn.
Khi thất bại, người coi rẻ, thương hại ta.
Có một người, vui buồn, mãi không xa.
Đó là mẹ, suốt cuộc đời, chỉ có mẹ.

Mỗi người con, tri ân, đều thương mẹ.
Tuy mỗi người… cách thễ hiện, khác nhau,
Mẹ thương con, không chấp ít nhiều đâu.
Chỉ tự trách, thương con, còn chưa đủ !!!

Tri ân mẹ, trong ngày tượng trưng đó.
Hãy ban truyền tình mẹ, xuống đàn con,
Đó là cách, báo Hiếu, mẹ mong nhất.
Để tình mẹ, di truyền… còn bất diệt.

Tình mẹ là thứ tình…
Không bị vô thường chị phối…
Bất Diệt với thời gian…

Viên An

__________________

 

Mẹ – một từ làm lòng người lặng đắm
Dưỡng phôi thai chín tháng đợi… khai hoa
Rồi vượt cạn, nhọc nhằn… để sinh ra
Con thơ dại dài… tương lai dẫn dắt

Mẹ – một từ làm lòng người quặn thắt
Đã cùng con từng… tiếng khóc, nụ cười
Chăm chút nương, chập chững… bước chân đời
Con thơ dại có mấy ai hiểu… nhận

Mẹ – một từ làm lòng người hối hận
Khi trưởng thành chim rời… tổ thảnh thơi
Giang cánh nhỏ theo danh, lợi ruổi… chơi
Con thơ dại hay… mỏi mòn chờ mãi

Mẹ – một từ làm lòng người xao… hãi
Khi cánh hạc nhạt nhòa… bóng thời gian
Chẳng nơi này… đã khuất cõi mây ngàn
Con thơ dại biết tìm… đâu ngày cũ

Mẹ – một từ… thế gian không… rộng đủ

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.