Không Cần Thần Thông – Người Bình Thường – Người Bình Thường

Không cần thần thông.

Tạo hoá ban cho con người mọi điều vi diệu
Niết Bàn là …
… trong sáng, trọn vẹn từng hơi thở bước đi
Cao nhất pháp giới rồi… cần thần thông chi?
Bình thường Tâm là Đạo, ai ai cũng giống ( nhau )

Thất đại điều hoà… bản chất thực cuộc sống
Mọi pháp hiện hữu đều có sự tương giao
Cứ sống cho thật tốt… mạc chuyện lao xao
Sẽ có luật nhân quả trả lời đích đáng

Tâm của mình tạo ra tất cả hình dáng
Hùng vĩ núi cao, biển rộng bao la
Cần tự độc lập, mọi mô thức tránh xa
Có trí tuệ chỉ cần hiểu:
“Bất cứ việc gì vô ích, việc đó… có hại”
Thần thông là
Nhìn lại chính mình… Mỗi phút giây hiện tại!!!!!

Huệ Hương

_____________________________

NGƯỜI BÌNH THƯỜNG

Người bình thường chỉ cần đơn giản
Chuyện khó khăn không nản bao giờ
Như là hơi thở vào ra
Dõi theo đều đặn rõ ta vẹn tròn

Mục tiêu xa mãi còn chân bước
Cũng chẳng mong cao ước điều chi
Sợ rằng có lúc muốn đi
Mà chân đau nhức… thời nay bận lòng

Mắt còn thấy tỏ tường đây đó
Tai thường nghe là có vui rồi
Và luôn biết nói biết cười
Gặp huynh và đệ nói lời chào thưa

Chuyện đơn giản hết mưa là nắng
Rất bình thường đơn giản không mơ
Thần thông thật đó đơn sơ
Xưa tu, nay có… bây giờ tròn vuông

Minh Nghiêm

_____________________________

Ngày Bình An…

Sáng mùa đông khi, vừa tỉnh giấc.
Chăn ấm, nệm êm, ấp giấc nồng.
Thân khỏe, tâm an, hơi thở thông.
Như máy iPad đang đầy pin sạt.

Mỉm cười vu vơ, như muốn hát.
Dép dưới giường chờ đợi còn đây.
Lockdown giúp điều độ hàng ngày.
Cực lạc đâu ?! … bây giờ mình khỏe.

Chân hơi nhức… bước đi khe khẻ.
Sứ giả Vô Thường… báo rồi nhe.
Chân lý mà… thân tựa chiếc xe.
Dùng gần tám mươi năm còn được !?

Đại thọ tám mươi, đang tính trước.
Tâm là họa sư, thêm nét cuối.
Nét Từ Bi, Trí Tuệ, chưa xuôi.
Bình Thường Tâm là Đạo… mỉm cười.

Hơi thở vào ra vẩn không quên.
A DI ĐÀ PHẬT…

Viên An
̃

_____________________________

Người Bình Thường, Ngày Bình An, Không Cần… Thần Thông.

Tu theo… Phật Pháp, Thế Tôn
Tìm vể giải thoát, Thần Thông… cần gì
Siêu phàm, năng lực… triển thi
Mượn bề dụ hoặc, là đi… sai đường

Từ Bi tự tại, thiện lương
Lấy Tâm, Trí Huệ đối đương… bất thường
Nghiệp duyên trả, chớ… vấn vương
Gieo nhân Phật quả, nhiễu nhương xa dần

Người bình thường, sống… chỉ cần
Mỗi phút giây hiện tại, này… Tâm an
Đã mừng thoát… vướng thế gian
Chẳng mong, cao ước… thiên đàng qúa xa

Người bình thường, sống… cần ta
Còn hơi thở nhớ mừng ra… hãy còn
Tu thân khỏi… vượn trèo non
Mục tiêu giải thoát, không mòn… bước chân

Ngày Bình An… tự tại thân
Do Tâm đối cảnh… thế nhân, nhận vào
Buồn vui nghĩ kỹ… ai trao
Chỉ ta chấp nhận… nhìn cao, tự mình

Thần Thông mong ước… đợi nhìn
Cuộc đời thay đổi… như in vẻ vời
Mộng rồi đại mộng… thế thôi
Vô thường chợt đến, chậm ôi… mong gì

Dù Thần Thông chuyển… được chi
Ngay thân Phật dạy… trà tỳ phải qua
Mỗi phút giây, hiện tại… ta
Thiện lương, Chánh niệm vào ra thở đều

Ngày an bình, dám tham,,, kêu

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.