Buổi Hôm Nay – Sống Như Đi Trên Dòng Sông – Đốn Ngộ & Tiệm Ngộ

BUỔI HÔM NAY

Buổi hôm nay thời đại mở cửa
Muốn học hành nào thuở xa xưa
Dễ dàng như một buổi trưa
Chỉ ta có chí hay là hoặc không

Từng trang net … cậy trông nỗ lực
Do chính ta có thực học hành
Từng lý thuyết đã thuần thành
Ra công hơn nữa … để dành nghiệm kinh

Như không duyên nhớ in lời dạy
Của Thầy ta còn đấy hôm xưa
Văn tư tu nào có thưa
Giữ gìn giới luật … dẫu mưa gió đời

Định và huệ đến thời sẽ trổ
Nghiệp qua nhanh nỗi khổ không còn
Phước về chắc chắn vuông tròn
Chắp tay lạy Phật … ơn này thâm sâu

Như vũ trụ một bầu bát ngát
Bao tinh hà không át chí ta
Muôn đời theo Phật Thích Ca
Dẫu cho ngàn kiếp không lìa đường tu

Nhất là chữ khiêm nhu luôn học
Từ gần xa .. quên nhọc nhằn … vui
Tình … vô … tất cả … là Thầy
Không hề lơi lỏng từng giây phút nào

Buổi hôm nay cười chào hỷ xả
Bao dung tròn … vất vả nhẹ qua
Bi và trí dũng thật thà
Xứng danh con Phật … mặn mà thương nhau

HẢI TẦN

__________________________________


SỐNG NHƯ ĐI TRÊN DÒNG SÔNG .

Thế giới hiện tại, lắm rối ren phức tạp!
Con người cần khả năng linh hoạt, cân bằng
Qua tư duy sâu sắc, biết chấp nhận rằng:
“Hãy lắng nghe nội tâm, mục tiêu nào thể hiện”

Dù ở bất cứ môi trường chọn hướng đến phát triển
Mỗi bước đi lớn hay nhỏ, đều giúp trưởng thành
Biết sống hoà nhập, giữ vững hạnh nguyện lành
Và trân trọng mỗi khoảnh khắc tiếp nhận sự học hỏi !
Mỗi người trong giao tế, liên hệ giúp ta thay đổi !

Phật pháp dạy ta:
Hãy nhìn thế giới như dòng chảy mênh mông
Những mãnh vở trong đời cứ xem đó là không
Hạnh phúc đơn thuần đến…
do khả năng tự bạn lắp, vá !

Thế giới công nghệ hôm nay tiến rất xa
Người người sử dụng thời gian tối đa
Tuổi nào cũng tập trung trải nghiệm đáng giá!
Mạnh mẽ thử thách bản thân …với từ bi hỷ xả
Tuỳ duyên bất biến mở rộng, sẵn lòng
Thì bạn ơi…
đó là cách sống đi như một dòng sông
Nhưng đừng quên tu dưỡng theo lời dạy Đức Phật

Đó là bổn phận quan trọng, điều cần yếu nhất
Để hướng đến sự thăng hoa, hoán chuyển tâm linh
Giảm bớt nhu cầu vật chất sẽ tạo an bình
Một nhân cách khả kính thể hiện qua chữ TĨNH!!

Huệ Hương

__________________________________

Đốn Ngộ – Tiệm Ngộ…

Căn tánh người, sống ở đời.
Tuỳ Nhân tu trước, Quả thời hiện ra.
Làm người học đạo, giỏi mà !
Tiệm tu, tiệm ngộ, dần dà sẽ nên.

Lục tổ, không có học nền.
Một câu gỏ trúng tâm mê Ngộ liền.
Tàng Thức đời trước ngủ yên.
Tra đúng, chìa khoá ngộ liền Hoác Nhiên !?

Bao đời, có được người hiền ?
Chúng sanh, Tiệm Ngộ, trước tiên học hành.
Học giáo lý Phật, hiểu rành.
Tư Duy, chân lý tập tành sửa sai…!

Phước Đức sanh được ngày nay.
Thời đại mở cửa, tìm bài có ngay.
Tiệm Ngộ, Tiệm Tu, hàng ngày .
Phước Huệ tuy nhỏ, tích đầy cố tu.

Căn tánh nhỏ hẹp mặc dù.
Quyết Tâm, Kiên Nhẫn, mây mù sẽ tan.
Quán tâm, góc tối rỏ ràng.
Thấp đèn Chánh Pháp, rỏ ràng lối đi.

Đốn – Tiệm căn tánh lo chi ?

Viên An

__________________________________

Buổi Hôm Nay – Sống Như Đi Trên Dòng Sông – Đốn Ngộ & Tiệm Ngộ

Nay… thời đại mạng, khắp nơi
Dễ dàng kiếm, học… cuộc đời. đổi thay
Sách kinh, thuyết giảng… các Thầy
Nào cần tốn sức, có ngay… thấy liền

Qua phone, khỏi đến… chùa chiền
Như lời Phật dạy, tùy duyên… thôi mà
Suốt ngày ôm… chẳng buông ra
Mỗi người một máy, cả nhà… hóa yên

Qua liên hệ, thực tế… liền
Không còn giao tiếp, huyên thuyên… trong nhà
Mãi mê… thế giới ảo, ma
Thời gian sử dụng tối đa. quên… đời

Sống như… đi lướt sóng, chơi
Mặc dòng sông đáy… đá, chơi vơi ngầm
Sách kinh, giáo lý thậm thâm
Xem nghe vội vã, nhập tâm sao… thành

Khi xưa… Lục Tổ căn lành
Dù không học vấn, nghe… hành ngộ nhanh
Hơn người bởi… chẳng cạnh tranh
Chỉ trong khoảnh khắc, giây… canh hiểu liền

Tiệm tu dai dẳng… ngại phiền
Cả ngày lướt mạng, bạn hiền dần… xa
Ngỡ nghe giảng, đốn… ngộ ra
Tư duy, quán bỏ… tẩu ma mê lầm

Nay… thời đại mạng, cao thâm
Giống như mặt nước soi, cầm… thật đâu
Con người cuộc sống… chẳng lâu
Được duyên ngộ… Phật chọn âu, căn lành

Ngày hai bốn tiếng, tốn… nhanh
Thấp đèn chánh pháp, tự thành… do ta
Rác… trên net nhớ quét ra
Thiện lành hỷ xả, chính là gieo nhân

Tu sai, tự quán… sửa cần

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.