Chủ Nhật

CHỦ NHẬT

Khởi đầu mới cũng là ngày kết thúc
Chu kỳ tròn số bảy lúc khởi nguyên
Trong tâm linh số bảy thật thiêng liêng
Tôn giáo nào cũng dè kiêng như thế.

Tây quan niệm ngày nghỉ ngơi thượng đế
Xứ ta thì ngày để mọi người vui
Nên đến chùa lễ Phật ngập tiếng cười
Hay vào khóa tu cho đời huân tập.

Sinh hoạt chung gặp nhau tình vun đắp
Hàn huyên tâm sự tấp nập đạo tràng
Kẻ tu thiền, người niệm Phật râm ran
Trẻ vui sinh hoạt, già nghe đạo pháp.

Ngày chủ nhật có thật nhiều lời đáp
Dẫu trời buồn hay gió táp mưa sa
Cũng đâu ngăn hàng thiện tín trẻ già
Tìm an tĩnh trước Phật đà hương khói.

Thấu lẽ đạo mở ra bao nhiêu lối
Tùy thuận đời bốc thuốc đối trị tâm
Vọng nếu tan, tỏ ánh sáng trăng rằm
Lòng đã lắng, đâu còn lầm thanh sắc.

Ngày chưa hết, mặt trời dần dịu tắt
Báo cho ta góp nhặt tiếng thời gian
Sao cho tình thương mến mãi lan tràn
Tín hạnh nguyện, hành trang nơi viễn xứ.

Đem đạo vào đời dụng làm thuốc thử
Hãy thực hành, đừng sáo ngữ nói suông
Não phiền chưa bỏ, danh lợi không buông
Trọn kiếp quay cuồng, công phu dang dở.

Ngồi vững thân, dụng tâm vào hơi thở
Giữ cho yên cho sáng vỡ bừng ra
Chớ nương cảm thụ dễ lạc cảnh ma
Rỗng rang vô ngã nào xa chân tánh.

Ngay đấy tây phương đâu lìa cõi thánh
Tình với hữu tình một mảnh trăng treo
Không còn tâm phân biệt giữa giàu nghèo
Chẳng thấy có thuyền nhổ neo tách bến.

Chiêu Đề (HT. Thích Đồng Bổn) 08/09/24

Theo https://quangduc.com

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.